Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Lan-dau-ben-nhau-583.html
Giới thiệu cuốn sách:
Giới thiệu
Thái Trí Hằng sinh năm 1969 tại Đài Loan. Tốt nghiệp Tiến sĩ ngành Thuỷ
Lợi Thuỷ Điện năm 2000. Trong thời gian học, tự nhận biệt danh là “Thái
Đầu Gấu”
Truyện được phát hành trên mạng tháng 3/1998, gây được sự chú ý lớn;
Được xuất bản thành sách lần đầu vào tháng 9 năm 1998 ở Đài Loan.
Tháng 7/2000 tái bản ở cả Đài Loan và Đại Lục với số lượng 500.000 bản.
Được giới thanh niên, học sinh sinh viên đón nhận nhiệt liệt.
Tháng 7 năm 2002, được xuất bản dưới dạng truyện tranh.
Được chuyển thể thành phim ở Hồng Kông. Thái Trí Hằng được coi là một
trong những người có công mang lại sức sống và sự chú ý của công luận
đến một hình thức phổ biến văn học thời đại @: gọi là văn học trên mạng.
Nghĩa tiếng Trung của tên truyện là: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật, lần
đầu tiên “chạm” vào người bạn khác giới. Trong truyện này còn có nghĩa
là lần đầu tiên được yêu. Từ sau khi truyện đến với đông đảo bạn đọc.
Cụm từ “Lần đầu thân mật” đã được sử dụng rất phổ biến trên các trang
Web, trên báo chí, phát thanh, truyền hình, trong câu nói cửa miệng của
đông đảo thanh niên sinh viên Trung Quốc.
Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013
Audio book Kế hoạch cưa trai của ma nữ
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Ke-hoach-cua-trai-cua-ma-nu-582.html
Giới thiệu cuốn sách:
Giới thiệu:
Gương thần gương thần, hoàng tử của ta ở nơi nàooo??? … Ta phải lên kế hoạch đi cưa hắn, phải bày ra đủ mọi loại tác chiến để chiếm đoạt tình yêu của hắn… (Cái này là ta tự bịa đó, truyện nó ko thế đâu hố hố)
HỒI I
Part 1 : Kế hoạch bắt đầu!
“Gương thần, gương thần, hãy nói cho ta biết, bạch mã hoàng tử của ta đang ở nơi nào?”
“Bạch mã hoàng tử của mi tên là Vưu Y, hắn ở ngay trong lớp của mi…”
“Ma nữ à, mi có người thích hay không?”
“Ta đã nói rồi, không được gọi ta là ma nữ! Còn nữa, mi cho rằng ma nữ sẽ có người thích hay sao?”
Nhân vật nữ chính trong đoạn hội thoại này, người đang đứng trước mặt mọi người chính là đại “ma nữ” siêu cấp vô địch – Mạc Nghê. (Mạc Nghê: Không được gọi ta là ma nữ!)
“Được rồi được rồi, ta biết người mi thích chính là nam sinh vừa đáng yêu nhất cũng vừa ‘ngốc nghếch’ nhất – Vưu Y, nhưng ta chắc chắn sẽ không nói cho người khác biết a, ha ha hả a ~”
Vừa đang nói đã liền đồng thời “Phiêu” đi, điều này làm cho Mạc Nghê nhớ tới một câu “Ta lẳng lặng đi, không mang theo một mảnh đám mây.” Ặc, con đường đen tối…
Đúng vậy, người bạn Nghê thích chính là nam sinh thiên tài, đáng yêu, ngồi trước bạn Nghê 4 bàn ở hàng thứ 3 bên phải – Vưu Y á! (Vì sao gọi hắn là thiên tài hả, bởi vì hắn đã hoàn thành toàn bộ chương trình từ năm thứ nhất á!)
Bạn Nghê còn thực sự nhớ rõ cả tiếng a hả của hắn, chính là yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, thế nhưng hắn không chú ý tới bạn, hơn nữa rõ ràng đã nói bóng gió rồi mà vẫn không hề có bất cứ phản ứng gì, cho nên đúng là nam sinh ngu ngốc mà!
Tuy vậy, ma nữ thì hay thích những thách thức đòi hỏi yêu cầu cao.
Bạn thật sự không thể chịu đựng được nữa, và cũng không cần nhịn nữa, thế giới nhỏ bé của Mạc Nghê bắt đầu bùng phát!
Đó là nguyên nhân vì sao, ma nữ Mạc Nghê (rất khó đọc…) của chúng ta chuẩn bị bắt đầu tiến hành “Kế hoạch khiến hắn yêu ta” !
Part 2 : Mỹ nữ cứu anh hùng?
Ngày thứ hai, hừ hừ, ngày tác chiến đầu tiên!
Mạc Nghê bắt đầu chính thức tiến hành kế hoạch Vưu Y!
“Đinh linh linh…”
Mạc Nghê: “Nơi này là khu vực A, 038(← đánh số ) tại địa điểm B (nơi sau khi tan học sẽ tụ tập ở đó) đã chuẩn bị tốt cho bước tiếp theo trong kế hoạch.”
Nhiều hơn N “diễn viên quần chúng ” và Nhất Tề nói: “Nơi này là khu vực C, 048 ở địa điểm A (con đường nhỏ phía sau trường học), đã chuẩn bị cho tốt cho bước tiếp theo của kế hoạch.”
…
Mạc Nghê: “Oa! 048, 048! Mục tiêu (Vưu Y) xuất hiện rồi! Tất cả mọi người chờ lệnh!”
Đồng thanh: “Hiểu rõ hiểu rõ! Sẵn sàng chờ lệnh!”
Đôi mắt Mạc Nghê long lanh, tâm đắc nhìn về phía Vưu Y, oa oa, đúng là rất dễ thương nha, hoàng tử thân yêu của bạn!
( Thì ra ma nữ thích nam sinh đáng yêu á hí hí, tác giả nhớ ghi chép lại ~ing… )
Chờ tinh thần bạn Nghê hồi phục lại, Vưu Y đã đi ra khỏi cửa trường, bạn cũng lén lút đi theo.
Đầu tiên, dẫn mục tiêu tới khu vực C!
Thấy Vưu Y đi vào tuyến đường đi bộ 1, Mạc Nghê vội chạy vọt qua trước, ghi lên tấm biển “Nơi này đang thi công, xin mời đi đường vòng”, kết quả …
Thành công! Chỉ thấy Vưu Y thay đổi phương hướng!
HOHO~ bạn rõ ràng là thiên tài, thật không uổng công phí tiếng tăm của bạn, đúng, bạn chính là ma nữ mà, há há! ,
Chỉ có điều, vì sao hắn đi vào tuyến đường đi bộ 2? Không được, còn phải trở lại!
Mạc Nghê lại từ con đường nhỏ chạy tới tuyến đường đi bộ 2.
Ha hả, xem ta đây!
Bạn Nghê lại lôi ra tấm bảng – chỗ này xây WC, mọi người qua đường ABC mời đi đường vòng, người vi phạm phạt 10.000.000 tệ!
Nhìn Vưu Y cuối cùng cũng đi vào khu vực C, bạn thật sự rất phấn khích, hiện tại mới là thời điểm quyết định!
Ha hả ha hả…
Vưu Y đi tới tuyến đường C, sau đó Nhất Tề và đám “diễn viên quần chúng ” xông ra, đánh cướp Vưu Y, sau đó bạn Nghê sẽ liền xuất hiện cứu Vưu Y, về sau hắn sẽ lấy thân báo đáp…
Ôi chao nha, không được, ta muốn chảy máu cam rồi.
8 bước… 6 bước… Còn có 3 bước…
Cuối cùng…
#@№&※¢$…
Vì, vì sao? Ai tới nói cho bạn biết vì sao a a a! !
Vì sao còn thiếu chút thời gian nữa thôi mà hắn đã gọi chiếc taxi đi rồi a!
Ô… Bạn muốn đi cứu hắn mà… Ô… Hắn còn muốn lấy thân báo đáp mà…
Tất cả đều không xảy ra … Ông trời kia, ta khinh thường ngươi a ~~~~
Hừ hừ, chỉ có điều ma nữ chắc chắn sẽ không bị đánh gục dễ dàng như thế!
Hoàng tử Vưu, bạn nhất định sẽ làm hắn phải thích bạn ~~!
Giới thiệu cuốn sách:
Giới thiệu:
Gương thần gương thần, hoàng tử của ta ở nơi nàooo??? … Ta phải lên kế hoạch đi cưa hắn, phải bày ra đủ mọi loại tác chiến để chiếm đoạt tình yêu của hắn… (Cái này là ta tự bịa đó, truyện nó ko thế đâu hố hố)
HỒI I
Part 1 : Kế hoạch bắt đầu!
“Gương thần, gương thần, hãy nói cho ta biết, bạch mã hoàng tử của ta đang ở nơi nào?”
“Bạch mã hoàng tử của mi tên là Vưu Y, hắn ở ngay trong lớp của mi…”
“Ma nữ à, mi có người thích hay không?”
“Ta đã nói rồi, không được gọi ta là ma nữ! Còn nữa, mi cho rằng ma nữ sẽ có người thích hay sao?”
Nhân vật nữ chính trong đoạn hội thoại này, người đang đứng trước mặt mọi người chính là đại “ma nữ” siêu cấp vô địch – Mạc Nghê. (Mạc Nghê: Không được gọi ta là ma nữ!)
“Được rồi được rồi, ta biết người mi thích chính là nam sinh vừa đáng yêu nhất cũng vừa ‘ngốc nghếch’ nhất – Vưu Y, nhưng ta chắc chắn sẽ không nói cho người khác biết a, ha ha hả a ~”
Vừa đang nói đã liền đồng thời “Phiêu” đi, điều này làm cho Mạc Nghê nhớ tới một câu “Ta lẳng lặng đi, không mang theo một mảnh đám mây.” Ặc, con đường đen tối…
Đúng vậy, người bạn Nghê thích chính là nam sinh thiên tài, đáng yêu, ngồi trước bạn Nghê 4 bàn ở hàng thứ 3 bên phải – Vưu Y á! (Vì sao gọi hắn là thiên tài hả, bởi vì hắn đã hoàn thành toàn bộ chương trình từ năm thứ nhất á!)
Bạn Nghê còn thực sự nhớ rõ cả tiếng a hả của hắn, chính là yêu hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên, thế nhưng hắn không chú ý tới bạn, hơn nữa rõ ràng đã nói bóng gió rồi mà vẫn không hề có bất cứ phản ứng gì, cho nên đúng là nam sinh ngu ngốc mà!
Tuy vậy, ma nữ thì hay thích những thách thức đòi hỏi yêu cầu cao.
Bạn thật sự không thể chịu đựng được nữa, và cũng không cần nhịn nữa, thế giới nhỏ bé của Mạc Nghê bắt đầu bùng phát!
Đó là nguyên nhân vì sao, ma nữ Mạc Nghê (rất khó đọc…) của chúng ta chuẩn bị bắt đầu tiến hành “Kế hoạch khiến hắn yêu ta” !
Part 2 : Mỹ nữ cứu anh hùng?
Ngày thứ hai, hừ hừ, ngày tác chiến đầu tiên!
Mạc Nghê bắt đầu chính thức tiến hành kế hoạch Vưu Y!
“Đinh linh linh…”
Mạc Nghê: “Nơi này là khu vực A, 038(← đánh số ) tại địa điểm B (nơi sau khi tan học sẽ tụ tập ở đó) đã chuẩn bị tốt cho bước tiếp theo trong kế hoạch.”
Nhiều hơn N “diễn viên quần chúng ” và Nhất Tề nói: “Nơi này là khu vực C, 048 ở địa điểm A (con đường nhỏ phía sau trường học), đã chuẩn bị cho tốt cho bước tiếp theo của kế hoạch.”
…
Mạc Nghê: “Oa! 048, 048! Mục tiêu (Vưu Y) xuất hiện rồi! Tất cả mọi người chờ lệnh!”
Đồng thanh: “Hiểu rõ hiểu rõ! Sẵn sàng chờ lệnh!”
Đôi mắt Mạc Nghê long lanh, tâm đắc nhìn về phía Vưu Y, oa oa, đúng là rất dễ thương nha, hoàng tử thân yêu của bạn!
( Thì ra ma nữ thích nam sinh đáng yêu á hí hí, tác giả nhớ ghi chép lại ~ing… )
Chờ tinh thần bạn Nghê hồi phục lại, Vưu Y đã đi ra khỏi cửa trường, bạn cũng lén lút đi theo.
Đầu tiên, dẫn mục tiêu tới khu vực C!
Thấy Vưu Y đi vào tuyến đường đi bộ 1, Mạc Nghê vội chạy vọt qua trước, ghi lên tấm biển “Nơi này đang thi công, xin mời đi đường vòng”, kết quả …
Thành công! Chỉ thấy Vưu Y thay đổi phương hướng!
HOHO~ bạn rõ ràng là thiên tài, thật không uổng công phí tiếng tăm của bạn, đúng, bạn chính là ma nữ mà, há há! ,
Chỉ có điều, vì sao hắn đi vào tuyến đường đi bộ 2? Không được, còn phải trở lại!
Mạc Nghê lại từ con đường nhỏ chạy tới tuyến đường đi bộ 2.
Ha hả, xem ta đây!
Bạn Nghê lại lôi ra tấm bảng – chỗ này xây WC, mọi người qua đường ABC mời đi đường vòng, người vi phạm phạt 10.000.000 tệ!
Nhìn Vưu Y cuối cùng cũng đi vào khu vực C, bạn thật sự rất phấn khích, hiện tại mới là thời điểm quyết định!
Ha hả ha hả…
Vưu Y đi tới tuyến đường C, sau đó Nhất Tề và đám “diễn viên quần chúng ” xông ra, đánh cướp Vưu Y, sau đó bạn Nghê sẽ liền xuất hiện cứu Vưu Y, về sau hắn sẽ lấy thân báo đáp…
Ôi chao nha, không được, ta muốn chảy máu cam rồi.
8 bước… 6 bước… Còn có 3 bước…
Cuối cùng…
#@№&※¢$…
Vì, vì sao? Ai tới nói cho bạn biết vì sao a a a! !
Vì sao còn thiếu chút thời gian nữa thôi mà hắn đã gọi chiếc taxi đi rồi a!
Ô… Bạn muốn đi cứu hắn mà… Ô… Hắn còn muốn lấy thân báo đáp mà…
Tất cả đều không xảy ra … Ông trời kia, ta khinh thường ngươi a ~~~~
Hừ hừ, chỉ có điều ma nữ chắc chắn sẽ không bị đánh gục dễ dàng như thế!
Hoàng tử Vưu, bạn nhất định sẽ làm hắn phải thích bạn ~~!
Audio book Hoá ra anh vẫn ở đây- Tân Dĩ Ổ
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Hoa-ra-anh-van-o-day-581.html
Giới thiệu cuốn sách:
Trình Tranh và Vận Cẩm là đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Hai người chẳng những chưa bao giờ là một đôi thanh mai trúc mã mà còn là một cặp khác xa nhau về mọi mặt. Anh chàng Trình Tranh giỏi giang, nổi bật, được chú ý trong lớp bao nhiêu thì cô nàng Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín bấy nhiêu. Chẳng ai có thể ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt nhìn khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà lại làm trái tim anh chàng công tử Trình Tranh kia ngã gục trước một Vận Cẩm hết sức bình thường. Mặc sự săn đón của Trình Tranh suốt những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh, lờ đi nụ hôn bất ngờ của Trình Tranh dành cho mình trên con đường dẫn về ký túc xá, Vận Cẩm chỉ đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học "coi như trả nợ" nụ hôn đầu và cũng là để chấm dứt hi vọng mỏng manh của Trình Tranh. Những năm tháng sau đó, Vận Cẩm tiếp tục sống lặng lẽ. Tình cảm của Trình Tranh dành cho Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt nhưng không ngờ nó vẫn âm ỉ cháy và lớn dần lên. Thời gian, tuổi trẻ và kỷ niệm cũ đã đưa đẩy họ đến bên nhau, nhen nhóm trong họ một tình yêu mãnh liệt và đầy đam mê, ham muốn nhưng cũng nhiều dằn vặt, tự ti và hoài nghi.. Họ đã dành cho nhau tất cả, hi sinh cái tôi của mình khi yêu nhưng cũng đem cho người kia những gì đau đớn và nghiệt ngã nhất. Họ đã yêu nhau, chia tay, rồi lại tìm thấy nhau.
Tình yêu cuồng nhiệt, đôi khi là mù quáng, sự đau đớn, lìa xa, hạnh phúc, khổ đau cùng đan xen và được thể hiện vô cùng độc đáo, ấn tượng dưới ngòi bút của nữ nhà văn Tân Di Ổ
Giới thiệu cuốn sách:
Trình Tranh và Vận Cẩm là đôi bạn học cùng lớp cấp 3. Hai người chẳng những chưa bao giờ là một đôi thanh mai trúc mã mà còn là một cặp khác xa nhau về mọi mặt. Anh chàng Trình Tranh giỏi giang, nổi bật, được chú ý trong lớp bao nhiêu thì cô nàng Vận Cẩm nhạt nhòa, sống kín đáo và khép kín bấy nhiêu. Chẳng ai có thể ngờ được rằng chỉ vì một ánh mắt nhìn khi đi lướt qua nhau ở hành lang lớp học mà lại làm trái tim anh chàng công tử Trình Tranh kia ngã gục trước một Vận Cẩm hết sức bình thường. Mặc sự săn đón của Trình Tranh suốt những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh, lờ đi nụ hôn bất ngờ của Trình Tranh dành cho mình trên con đường dẫn về ký túc xá, Vận Cẩm chỉ đáp trả bằng một nụ hôn phớt qua trong ngày cuối năm học "coi như trả nợ" nụ hôn đầu và cũng là để chấm dứt hi vọng mỏng manh của Trình Tranh. Những năm tháng sau đó, Vận Cẩm tiếp tục sống lặng lẽ. Tình cảm của Trình Tranh dành cho Vận Cẩm tưởng như sẽ phai nhạt nhưng không ngờ nó vẫn âm ỉ cháy và lớn dần lên. Thời gian, tuổi trẻ và kỷ niệm cũ đã đưa đẩy họ đến bên nhau, nhen nhóm trong họ một tình yêu mãnh liệt và đầy đam mê, ham muốn nhưng cũng nhiều dằn vặt, tự ti và hoài nghi.. Họ đã dành cho nhau tất cả, hi sinh cái tôi của mình khi yêu nhưng cũng đem cho người kia những gì đau đớn và nghiệt ngã nhất. Họ đã yêu nhau, chia tay, rồi lại tìm thấy nhau.
Tình yêu cuồng nhiệt, đôi khi là mù quáng, sự đau đớn, lìa xa, hạnh phúc, khổ đau cùng đan xen và được thể hiện vô cùng độc đáo, ấn tượng dưới ngòi bút của nữ nhà văn Tân Di Ổ
Audio book Hạnh phúc đắng- Bì Bì
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Hanh-phuc-dang-580.html
Giới thiệu cuốn sách:
Hạnh Phúc Đắng:
Lưu Vân là một bác sĩ nữ có tính cách kiên cường, độc lập. Khi đối mặt với cô nhân tình trẻ trung của chồng, lần đầu tiên cô phát hiện thấy mình thật yếu đuối và hôn nhân chiếm một vị trí rất quan trọng trong cuộc sống. Tâm lý ỷ lại trong tình yêu, trong hôn nhân đã khiến cho cách nhìn nhận cuộc sống của một số phụ nữ giống như một tấm ván được đặt lên trên hai hòn đá lăn, việc phải giữ cho cân bằng hai hòn đá kia có lẽ đã làm cản trở công cuộc giải phóng thật sự cho họ.
Tất cả những gì mà nhân vật nữ chính Lưu Vân trải nghiệm cho chúng ta thấy tất cả cảm xúc của phụ nữ. Tự mình nhận thức được vai trò của mình có lẽ sẽ tạo nên một sự khuyến khích cho những phụ nữ khác, từ đó kêu gọi mọi người cần đối xử tốt hơn với phụ nữ.
Giới thiệu cuốn sách:
Hạnh Phúc Đắng:
Lưu Vân là một bác sĩ nữ có tính cách kiên cường, độc lập. Khi đối mặt với cô nhân tình trẻ trung của chồng, lần đầu tiên cô phát hiện thấy mình thật yếu đuối và hôn nhân chiếm một vị trí rất quan trọng trong cuộc sống. Tâm lý ỷ lại trong tình yêu, trong hôn nhân đã khiến cho cách nhìn nhận cuộc sống của một số phụ nữ giống như một tấm ván được đặt lên trên hai hòn đá lăn, việc phải giữ cho cân bằng hai hòn đá kia có lẽ đã làm cản trở công cuộc giải phóng thật sự cho họ.
Tất cả những gì mà nhân vật nữ chính Lưu Vân trải nghiệm cho chúng ta thấy tất cả cảm xúc của phụ nữ. Tự mình nhận thức được vai trò của mình có lẽ sẽ tạo nên một sự khuyến khích cho những phụ nữ khác, từ đó kêu gọi mọi người cần đối xử tốt hơn với phụ nữ.
Audio book Hải âu phi xứ- Quỳnh Dao
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Hai-au-phi-xu-578.html
Giới thiệu cuốn sách:
ã hai giờ sáng.
Trên bến đò Thiên Tinh chỉ còn lác đác vài bóng người chờ chuyến phà cuối cùng nối liền Hương Cảng và Cửu Long. May là gần dịp lễ giáng sinh nên đò chạy thêm chuyến, chứ nếu là ngày thường thì giờ này đã hết đò từ lâu.
Đêm đã khuya, lại gặp ngày mưa buồn lạnh, nhưng là ngày lễ nên vẫn có người về trễ. Hai ba người đang ngồi co ro trên băng ghế trong chiếc áo khoác cổ kéo cao. Những cơn gió lạnh từ biển khơi thổi tới rát buốt da mặt.
Du Mộ Hòa kéo kín cổ áo, duỗi thẳng hai chân một cách vô vị, chờ đò đã hơn mười phút rồi. Bình thường cứ một, hai phút là có một chuyến ra khơi. Hàng kem trước mặt đã đóng cửa tự bao giờ, bốn bề yên lặng, chỉ có các bảng quảng cáo bằng đèn ống là còn chớp tắt.
Hòa thay đổi cách ngồi, nhìn về phía lan can bên ngoài. Những chiếc tàu đò từ hướng Cửu Long đang chậm chạp tiến sang. Trong bóng đêm, trên mặt bể lập lòe vài điểm sáng. Đêm trên mặt bể có đẹp đến đâu mà nhìn mãi rồi cũng chán. Hòa quay mặt lại, bất chợt chàng nhìn thấy trên chiếc băng gỗ cuối dãy hành lang có một người con gái đang ngồi trông thật cô độc. Nàng ngồi nghiêng đầu như đang nghĩ ngợi một điều gì quan trọng lắm. Mái tóc đen và dài lấm tấm những hạt mưa bụi tung bay theo từng cơn gió, hình như nàng chẳng có mặc áo đi mưa cũng chẳng mang theo dù. Một chiếc áo màu cà phê khoác ngoài mà đôi bờ vai đã thấm ướt. Đôi chân thon dài nằm lạnh lẽo dưới chiếc jupe nâu.
Có lẽ vì không có gì để bận tâm hơn, Du Mộ Hòa quan sát thiếu nữ, nàng không trên hai mươi tuổi, sống mũi cao, nước da trắng mịn, đôi môi chất chứa một chút tinh ranh, phản kháng, mắt nàng sâu hun hút khiến Hòa không nhìn ra màu mắt nàng, nhất là hai hàng lông mi dài và cong lại cố tình dấu diếm nó. Gương mặt nàng hình như có được trang điểm nhưng có lẽ những hạt mưa đã rửa sạch đi, chỉ để lại những bóng sáng phản chiếu nhờ ở ngọn đèn gần đấy.
Giới thiệu cuốn sách:
ã hai giờ sáng.
Trên bến đò Thiên Tinh chỉ còn lác đác vài bóng người chờ chuyến phà cuối cùng nối liền Hương Cảng và Cửu Long. May là gần dịp lễ giáng sinh nên đò chạy thêm chuyến, chứ nếu là ngày thường thì giờ này đã hết đò từ lâu.
Đêm đã khuya, lại gặp ngày mưa buồn lạnh, nhưng là ngày lễ nên vẫn có người về trễ. Hai ba người đang ngồi co ro trên băng ghế trong chiếc áo khoác cổ kéo cao. Những cơn gió lạnh từ biển khơi thổi tới rát buốt da mặt.
Du Mộ Hòa kéo kín cổ áo, duỗi thẳng hai chân một cách vô vị, chờ đò đã hơn mười phút rồi. Bình thường cứ một, hai phút là có một chuyến ra khơi. Hàng kem trước mặt đã đóng cửa tự bao giờ, bốn bề yên lặng, chỉ có các bảng quảng cáo bằng đèn ống là còn chớp tắt.
Hòa thay đổi cách ngồi, nhìn về phía lan can bên ngoài. Những chiếc tàu đò từ hướng Cửu Long đang chậm chạp tiến sang. Trong bóng đêm, trên mặt bể lập lòe vài điểm sáng. Đêm trên mặt bể có đẹp đến đâu mà nhìn mãi rồi cũng chán. Hòa quay mặt lại, bất chợt chàng nhìn thấy trên chiếc băng gỗ cuối dãy hành lang có một người con gái đang ngồi trông thật cô độc. Nàng ngồi nghiêng đầu như đang nghĩ ngợi một điều gì quan trọng lắm. Mái tóc đen và dài lấm tấm những hạt mưa bụi tung bay theo từng cơn gió, hình như nàng chẳng có mặc áo đi mưa cũng chẳng mang theo dù. Một chiếc áo màu cà phê khoác ngoài mà đôi bờ vai đã thấm ướt. Đôi chân thon dài nằm lạnh lẽo dưới chiếc jupe nâu.
Có lẽ vì không có gì để bận tâm hơn, Du Mộ Hòa quan sát thiếu nữ, nàng không trên hai mươi tuổi, sống mũi cao, nước da trắng mịn, đôi môi chất chứa một chút tinh ranh, phản kháng, mắt nàng sâu hun hút khiến Hòa không nhìn ra màu mắt nàng, nhất là hai hàng lông mi dài và cong lại cố tình dấu diếm nó. Gương mặt nàng hình như có được trang điểm nhưng có lẽ những hạt mưa đã rửa sạch đi, chỉ để lại những bóng sáng phản chiếu nhờ ở ngọn đèn gần đấy.
Audio book Luyện yêu - Hoàng Mặc Kỳ
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Luyen-yeu--Full--Hoang-Mac-Ky-577.html
Giới thiệu cuốn sách:
Phụ nữ đến năm 30 tuổi, bạn có gì trong tay? Thẩm Đình, một gái già 30 tuổi, sự nghiệp không, tình yêu không, bạn trai cũ trước kia bị cô bạn thân cướp mất, họ sắp cưới nhau còn giễu võ giương oai trước mặt cô. Cuộc đời thật bi thảm!!!
Thẩm Nhân Kiệt, đóa "hoa độc", đẹp trai tài giỏi, con một đại gia, chỉ mỗi tội... ăn nói quá độc mồm độc miệng! Già trẻ lớn bé không chừa một ai. Và tệ hơn là... anh thua cô những 5 tuổi!!!
Anh từng dè bỉu cô: "Gái quá ‘đát’ mua bánh mỳ quá ‘đát’ là quá hợp rồi!"
Hận!!!
Hai người oan gia ngõ hẹp, gặp nhau là cãi nhau, thế nhưng càng về sau, Thẩm Đình càng nhận ra rằng, mỗi khi cô gặp khó khăn, luôn có Thẩm Nhân Kiệt ở cạnh, giúp đỡ và an ủi.
Gái già gặp được cực phẩm như vậy, kết cuộc sẽ ra sao???
Giới thiệu cuốn sách:
Phụ nữ đến năm 30 tuổi, bạn có gì trong tay? Thẩm Đình, một gái già 30 tuổi, sự nghiệp không, tình yêu không, bạn trai cũ trước kia bị cô bạn thân cướp mất, họ sắp cưới nhau còn giễu võ giương oai trước mặt cô. Cuộc đời thật bi thảm!!!
Thẩm Nhân Kiệt, đóa "hoa độc", đẹp trai tài giỏi, con một đại gia, chỉ mỗi tội... ăn nói quá độc mồm độc miệng! Già trẻ lớn bé không chừa một ai. Và tệ hơn là... anh thua cô những 5 tuổi!!!
Anh từng dè bỉu cô: "Gái quá ‘đát’ mua bánh mỳ quá ‘đát’ là quá hợp rồi!"
Hận!!!
Hai người oan gia ngõ hẹp, gặp nhau là cãi nhau, thế nhưng càng về sau, Thẩm Đình càng nhận ra rằng, mỗi khi cô gặp khó khăn, luôn có Thẩm Nhân Kiệt ở cạnh, giúp đỡ và an ủi.
Gái già gặp được cực phẩm như vậy, kết cuộc sẽ ra sao???
Audio book Lãnh quân hãm tình - Tâm Lan
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Lanh-quan-ham-tinh--Full--Tam-Lan-576.html
Giới thiệu cuốn sách:
Để nắm giữ trong tay Lăng Thị và đạt được quyền thừa kế, Lăng Chấn Vũ tất sinh những toan tính. Vì để đạt được mục đích, mọi thứ đối với hắn đều không quan trọng, cho dù nàng có con cá vô tội giữa đại dương cũng đều như vậy. Người này quả thật lạnh lùng như băng giá.
Hắn, chính là kẻ lãnh huyết khiến mọi người đều e ngại. Vì muốn chứng minh cho cha rằng mình tuyệt đối không dễ bị khống chế, hắn không từ thủ đoạn để cưới Hướng Hải Lam, đoạt đi sự thuần khiết trong sáng của nàng. Hơn thế nữa còn đưa ra một hiệp nghị vô cùng tàn khốc. Khách quý lâm môn ư, nàng thèm, phải nói là thiên sát tinh đến cửa mới đúng. Hướng Hải Lam ngày thường ở trong nhà bị khi dễ, nếu chịu nhẫn nhịn cũng có thể cho qua, ít nhất còn được sống tốt một chút, tiêu diêu tự tại, không ai làm phiền. Bây giờ lại bởi vì cái kẻ lãnh huyết vô tình đó mà phải lâm trận, đem cả bản thân gả cho một người chẳng hề có cái gọi là “tình yêu”.
Ông trời ơi, rốt cuộc thế giới này có công bằng không vậy? Chẳng lẽ số nàng đã định phải bi thảm cả đời hay sao? Còn chưa kể nam nhân trước mặt không chút động lòng mà đưa ra đề nghị, chỉ cần giúp hắn sinh một đứa con trai nối dõi tông đường, hắn ngay lập tức trả lại cho nàng tự do cùng tương lai rộng mở…Trên đời này liệu còn có kẻ nào ác liệt như hắn không.
Đối mặt với kẻ như thế, nàng…
Giới thiệu cuốn sách:
Để nắm giữ trong tay Lăng Thị và đạt được quyền thừa kế, Lăng Chấn Vũ tất sinh những toan tính. Vì để đạt được mục đích, mọi thứ đối với hắn đều không quan trọng, cho dù nàng có con cá vô tội giữa đại dương cũng đều như vậy. Người này quả thật lạnh lùng như băng giá.
Hắn, chính là kẻ lãnh huyết khiến mọi người đều e ngại. Vì muốn chứng minh cho cha rằng mình tuyệt đối không dễ bị khống chế, hắn không từ thủ đoạn để cưới Hướng Hải Lam, đoạt đi sự thuần khiết trong sáng của nàng. Hơn thế nữa còn đưa ra một hiệp nghị vô cùng tàn khốc. Khách quý lâm môn ư, nàng thèm, phải nói là thiên sát tinh đến cửa mới đúng. Hướng Hải Lam ngày thường ở trong nhà bị khi dễ, nếu chịu nhẫn nhịn cũng có thể cho qua, ít nhất còn được sống tốt một chút, tiêu diêu tự tại, không ai làm phiền. Bây giờ lại bởi vì cái kẻ lãnh huyết vô tình đó mà phải lâm trận, đem cả bản thân gả cho một người chẳng hề có cái gọi là “tình yêu”.
Ông trời ơi, rốt cuộc thế giới này có công bằng không vậy? Chẳng lẽ số nàng đã định phải bi thảm cả đời hay sao? Còn chưa kể nam nhân trước mặt không chút động lòng mà đưa ra đề nghị, chỉ cần giúp hắn sinh một đứa con trai nối dõi tông đường, hắn ngay lập tức trả lại cho nàng tự do cùng tương lai rộng mở…Trên đời này liệu còn có kẻ nào ác liệt như hắn không.
Đối mặt với kẻ như thế, nàng…
Audio book Duyên nợ ba sinh- Thần Long
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Duyen-no-ba-sinh-575.html
Giới thiệu cuốn sách:
Trích đoạn:
Lần này thì tôi chẳng biết tôi phải mong chờ gì nữa… Chuyện quá khứ tất cả đã qua rồi, như ngấn lệ trong cơn mộng đêm qua, sáng nay đã không cách chi tìm kiếm. Tâm tư vào mộng vô cùng tận, mơ hồ xa vọng vang vang như trống vỗ, động rung thế giới nứt tan. Tỉnh mộng rồi lại chỉ còn sót những mảnh tàn vụn không làm sao chắp nối, như văn tự thời xưa cổ, chẳng biết đâu mà nói. Thế nhưng những tiếng thầm thì ấy phảng phất nơi ký ức ai đâu, lại giống như ánh chớp bừng sáng, bức xé đêm không vô tận biển tâm đầu. Không biết mộng mơ đến cái gì, cũng chẳng mong muốn đuổi theo mây trôi trong giấc mộng. Tôi biết rằng, chẳng phải đau lòng, tự nhiên sẽ không rơi lệ. Lã lướt tơ đàn, nhẹ cất tiếng ca; mà đừng hát khúc sầu thương, chuyện buồn đau trong cõi hồng trần, đã quá nhiều. Tiện tay cầm bút, lấp đầy câu chữ; khó mà viết mãi chuyện cười, niềm hoan lạc nơi đời nhân thế, ai người biết? Và tôi giống như hoa dại trong sương gió, chẳng hay sẽ vì ai mà bừng nở; tựa như cỏ hoang cô độc chốn đồng không, chả biết sẽ vì ai mà xanh lá.
Lại lần nữa tôi quay về những tháng ngày không hoan lạc, không hy vọng, không ưu sầu, tháng ngày của một hồn quỷ. Thuận tay lướt gảy tơ đàn, một bản trường ca tùy hứng, ai mà lường trước tiếng đàn chất chứa oán hờn, đỗ quyên máu lệ, người mong quay về. Tuổi trẻ đâu đã nhận biết mùi vị buồn rầu, phổ làm chi lời ca mới sầu quá đỗi… Ai biết được trong tơ đàn hỗn loạn còn hai chữ tâm sâu nặng, trọn đời sầu thương! Dây tơ theo tiếng lòng rung, giận thay ngón đàn khó như ý, chỉ làm được nửa bài mà lời ca chẳng trọn, một khúc đàn buồn.
Ngàn năm chìm nổi, trong bể óc chỉ góp nhặt vô số điều vụn vặt không tròn. Nhìn lại xưa kia, vật còn đó mà người đã khác rõ ràng thay. Tràn trề hy vọng chắp nối được bao điều vụn vặt trong ký ức, ai hay rằng lại biến thành một chiếc thuyền hoang không chở người mà tự sang ngang.
Giới thiệu cuốn sách:
Trích đoạn:
Lần này thì tôi chẳng biết tôi phải mong chờ gì nữa… Chuyện quá khứ tất cả đã qua rồi, như ngấn lệ trong cơn mộng đêm qua, sáng nay đã không cách chi tìm kiếm. Tâm tư vào mộng vô cùng tận, mơ hồ xa vọng vang vang như trống vỗ, động rung thế giới nứt tan. Tỉnh mộng rồi lại chỉ còn sót những mảnh tàn vụn không làm sao chắp nối, như văn tự thời xưa cổ, chẳng biết đâu mà nói. Thế nhưng những tiếng thầm thì ấy phảng phất nơi ký ức ai đâu, lại giống như ánh chớp bừng sáng, bức xé đêm không vô tận biển tâm đầu. Không biết mộng mơ đến cái gì, cũng chẳng mong muốn đuổi theo mây trôi trong giấc mộng. Tôi biết rằng, chẳng phải đau lòng, tự nhiên sẽ không rơi lệ. Lã lướt tơ đàn, nhẹ cất tiếng ca; mà đừng hát khúc sầu thương, chuyện buồn đau trong cõi hồng trần, đã quá nhiều. Tiện tay cầm bút, lấp đầy câu chữ; khó mà viết mãi chuyện cười, niềm hoan lạc nơi đời nhân thế, ai người biết? Và tôi giống như hoa dại trong sương gió, chẳng hay sẽ vì ai mà bừng nở; tựa như cỏ hoang cô độc chốn đồng không, chả biết sẽ vì ai mà xanh lá.
Lại lần nữa tôi quay về những tháng ngày không hoan lạc, không hy vọng, không ưu sầu, tháng ngày của một hồn quỷ. Thuận tay lướt gảy tơ đàn, một bản trường ca tùy hứng, ai mà lường trước tiếng đàn chất chứa oán hờn, đỗ quyên máu lệ, người mong quay về. Tuổi trẻ đâu đã nhận biết mùi vị buồn rầu, phổ làm chi lời ca mới sầu quá đỗi… Ai biết được trong tơ đàn hỗn loạn còn hai chữ tâm sâu nặng, trọn đời sầu thương! Dây tơ theo tiếng lòng rung, giận thay ngón đàn khó như ý, chỉ làm được nửa bài mà lời ca chẳng trọn, một khúc đàn buồn.
Ngàn năm chìm nổi, trong bể óc chỉ góp nhặt vô số điều vụn vặt không tròn. Nhìn lại xưa kia, vật còn đó mà người đã khác rõ ràng thay. Tràn trề hy vọng chắp nối được bao điều vụn vặt trong ký ức, ai hay rằng lại biến thành một chiếc thuyền hoang không chở người mà tự sang ngang.
Audio book Một đêm, một ngày, một năm, cả đời - Phù Tô Lục
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Mot-dem-mot-ngay-mot-nam-ca-doi--Full--Phu-To-Luc-574.html
Giới thiệu cuốn sách:
“Cao Phi, anh có bao giờ tin rằng, một đêm một ngày một năm cả đời này của em, chỉ để có thể nắm tay đi cùng anh một lần.”
Cô là đại tiểu thư giàu có, xinh đẹp, sống một cuộc đời buồn tẻ giữa bốn bức tường trong ngôi nhà xa hoa. Cô gặp anh, người đem ánh sáng đến cho cuộc đời cô, người đã cho cô một mục đích để sống. Và cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Ích kỷ của con người phải đến mức độ nào mới được coi là nhất?” Cô bất chấp ý muốn của anh, bất chấp anh đã có bạn gái, bất chấp tự tôn của chính mình để có được anh, để được nắm tay cùng anh đi một đoạn đường. Nhưng liệu anh có thể đáp lại tình yêu của cô, cho cô cái hạnh phúc mà cô mong muốn? Vì một quyết định của cô mà cuộc đời của nhiều người, của những người xung quanh họ, của cô và cả của anh đều rẽ sang một hướng khác. Rồi cuối cùng ai mới là người thực sự có được hạnh phúc…
Giới thiệu cuốn sách:
“Cao Phi, anh có bao giờ tin rằng, một đêm một ngày một năm cả đời này của em, chỉ để có thể nắm tay đi cùng anh một lần.”
Cô là đại tiểu thư giàu có, xinh đẹp, sống một cuộc đời buồn tẻ giữa bốn bức tường trong ngôi nhà xa hoa. Cô gặp anh, người đem ánh sáng đến cho cuộc đời cô, người đã cho cô một mục đích để sống. Và cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. “Ích kỷ của con người phải đến mức độ nào mới được coi là nhất?” Cô bất chấp ý muốn của anh, bất chấp anh đã có bạn gái, bất chấp tự tôn của chính mình để có được anh, để được nắm tay cùng anh đi một đoạn đường. Nhưng liệu anh có thể đáp lại tình yêu của cô, cho cô cái hạnh phúc mà cô mong muốn? Vì một quyết định của cô mà cuộc đời của nhiều người, của những người xung quanh họ, của cô và cả của anh đều rẽ sang một hướng khác. Rồi cuối cùng ai mới là người thực sự có được hạnh phúc…
Nhãn:
audio,
audio book,
book,
dem,
doi,
lang man trung quoc,
nam,
ngay,
nghe audio,
phu to loc,
sach noi
Audio book Chiếc áo mộng mơ- Quỳnh Dao
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Chiec-ao-mong-mo-572.html
Giới thiệu cuốn sách:
Một tháng trước khi viết “Cà phê Ireland”, tôi thường đi về trên chuyến tàu đêm giữa Đài Nam và Đài Bắc.
Trên tàu không có việc gì làm, rất dễ tự đẩy mình vào tình trạng suy nghĩ lung tung.
Nếu không ngủ được, tôi sẽ suy nghĩ những tình tiết của “Cà phê Ireland”.
Mệt thì ngủ, tỉnh lại tiếp tục nghĩ.
Dù là lúc ngủ hay lúc thức, mắt tôi thường vẫn nhắm.
Vì thế tôi không tài nào phân biệt được, dòng chữ nào được viết khi tỉnh táo?
Dòng chữ nào là những lời trong mơ?
Tôi chỉ biết để mặc cho hương vị cà phê Ireland trong trí nhớ,
dẫn tôi vào thế giới của Cà phê Ireland.
Lần đầu tiên uống cà phê Ireland là năm 1999.
Khi đó gần nơi tôi ở, đầu ngõ có một quán ăn nhanh.
Gọi là quán ăn nhanh, nhưng đó quả là một nơi rất được.
Mỗi lần tôi vào quán ăn này, ánh mắt tôi lại bị đủ thứ ly tách treo trên quầy bar thu hút.
Vì ở gần nên tôi thường vào đó ăn cơm.
Nếu gọi đồ ăn nhanh của quán, còn được tặng thêm một thứ đồ uống sau khi ăn – trà hoặc cà phê.
Tôi không phải là người ham của lạ, nên thường gọi những loại cà phê thường gặp như Blue Mountain hay Mandheling.
Cà phê Ireland trong ấn tượng cứ trốn vào một góc của Menu, như sợ bị người ta phát hiện.
Không biết những người hay phải ăn cơm bên ngoài có cảm giác giống tôi không.
Tôi cứ cảm thấy trong Menu, màu sắc trong tên của những món ăn hay đồ uống thường xuyên được chọn sẽ sáng hơn.
Còn những món ít được chọn, màu sắc của chúng rõ ràng là tối tăm hơn nhiều.
Cũng giống như khí sắc của người phi tử trong hậu cung. Người phi ít được hoàng đế đoái hoài khí sắc sẽ âm u.
Trong Menu của quán ăn này, vị trí của cà phê Ireland xem ra đúng là lãnh cung.
Cho tới một đêm mưa mùa đông, tôi phóng xe máy đội mưa từ trường về nhà.
Ngang qua quán ăn này, dừng xe vào ăn tối.
Tôi còn nhớ, hôm đó tâm trạng của tôi không tốt lắm, lúc treo mũ bảo hiểm lên gương chiếu hậu, dùng lực rất mạnh.
Cái xe của tôi còn vì thế mà lắc lư một hồi.
Vào quán, tôi mới phát hiện người mình hơi ướt.
Lúc ngồi xuống mới bắt đầu thấy lạnh.
Tôi nghĩ chắc tôi lạnh tới mức đầu óc đông cứng, nên đã gọi một món chưa từng ăn bao giờ.
Lúc gọi đồ uống, cũng gọi luôn một loại cà phê hoàn toàn xa lạ - cà phê Ireland.
Tôi không nhớ món ăn hôm đó như thế nào, chỉ còn nhớ tôi đã ăn với một khuôn mặt nặng như đeo đá.
Mà thời gian đợi phục vụ đồ uống còn lâu hơn bình thường rất nhiều.
Đang lúc do dự không biết có nên trả tiền rồi về cho xong thì cô gái phục vụ bưng cà phê tới.
“Cà phê Ireland của anh đây.” – cô gái mỉm cười nói – “Xin đừng khuấy. Hơn nữa phải uống lúc nóng, nhưng coi chừng phỏng miệng.”
Tôi thấy tò mò, ngẩng đầu lên nhìn cô, cô chỉ cười và nói: “Anh nhớ đấy nhé.”
Tôi chỉ uống một ngụm, đã ngửi thấy một mùi hương vừa nồng nàn vừa khác lạ.
Tôi là một đứa trẻ biết nghe lời, lại lo ly cà phê này nguội nhanh, nên uống một hơi hết sạch.
Uống xong, trong người bắt đầu thấy ấm dần lên.
Giống như võ công đại tiến, có thể ngay lập tức giải nguy cho đỉnh Quang Minh đang bị lục đại môn phái bao vây.
Tôi nâng chiếc ly lên xem, nhìn thấy hai đường chỉ vàng, hình cỏ ba lá màu xanh lục, và dòng chữ “Irish Coffee”.
Trước khi đứng dậy trả tiền, tôi bỗng nhận ra, gương mặt tôi không còn nặng nề cứng ngắc nữa.
Tôi đi ra cửa, vỗ vỗ yên xe, nói lời xin lỗi chiếc xe yêu quý.
Trên đường về, trong đầu tôi cứ ngân lên giai điệu bài ca “Tấm lòng biết ơn” của Âu Dương Phi Phi.
Tôi chỉ uống cà phê Ireland của cô gái đó pha có hai lần.
Lần thứ hai bưng ly cà phê Ireland ra cho tôi, cô vẫn dặn dò tôi cùng một câu như vậy.
Nhưng lần thứ ba khi tôi gọi cà phê Ireland, bưng ra lại là một tách cà phê bằng sứ.
Còn kèm theo một chiếc thìa nhỏ màu vàng.
“Đây là cà phê Ireland sao?” – tôi ngẩng đầu lên, mới thấy người phục vụ đã không còn là cô gái đó.
“Vâng. Có gì không ạ?” – hình như cô ta cũng hơi băn khoăn.
Lúc tính tiền, tôi hỏi thăm cô gái hôm trước tại sao không đi làm.
“Cô ấy chuyển lên làm ca rồi.” – bà chủ trả lời - “Từ 11h sáng tới 6h chiều.”
“Cảm ơn.” – tôi cũng không để tâm lắm.
Chỉ nhắc mình khi nào rảnh thì ghé qua uống một ly cà phê Ireland vào buổi chiều.
Tuy trước giờ tôi chỉ ghé quán ăn này vào buổi tối, nhưng một thời gian (cũng không hẳn là ngắn) sau,
tôi đặc biệt tới quán vào buổi chiều để uống cà phê Ireland.
Khi bưng ra, vẫn là một tách cà phê bằng sứ tinh xảo, có vẻ như rất đắt, còn kèm theo chiếc thìa nhỏ màu vàng.
Tôi không tài nào tự thuyết phục mình uống ly cà phê này, bèn đi thẳng ra quầy hỏi thăm.
“Cô ấy nghỉ làm rồi.” – bà chủ nói – “Có chuyện gì không?”
“Việc này...” – tôi không biết phải nói thế nào – “Cà phê Ireland hình như không đúng lắm.”
“Vậy sao?” – bà chủ có vẻ rất căng thẳng, vẫy tay gọi cô gái trong quầy bar.
“Em chỉ làm đúng như chị ấy viết thôi” – cô gái rút từ trong tạp dề ra một mảnh giấy.
Tôi liếc qua thấy tờ giấy ghi nguyên liệu của cà phê Ireland:
Whisky Ireland, cà phê Mandheling, đường cát nâu, sự chuyên tâm.
Còn cách pha chế như thế nào, tôi không nhìn được.
Tôi đoán cô gái mới chưa hề nghiên cứu cách pha cà phê Ireland, hoặc cảm thấy cách pha chế đó quá rắc rối.
Nên đã đem hết các nguyên liệu đổ chung vào với nhau.
Thực ra lúc đó tôi cũng không biết cách pha chế cà phê Ireland, chỉ cảm thấy hương vị không đúng mà thôi.
Sau này tôi vẫn thường đến quán ăn đó, thỉnh thoảng cũng gọi một ly cà phê Ireland.
Nhưng chưa bao giờ được nhìn lại ly cà phê Ireland kia.
Tôi bắt đầu tìm hiểu về cà phê Ireland, cầu cứu tất cả những người am hiểu về cà phê.
Càng hiểu thêm về cà phê Ireland, càng thấy khâm phục cô gái đó.
Chỉ tiếc là với tôi, ngoài việc cô ấy khoác tạp dề, đeo kính trắng, tóc đuôi gà,
lúc nào cũng dặn tôi coi chừng phỏng miệng ra, không còn ấn tượng nào khác.
Nhưng trong đầu tôi vẫn có thể hình dung lại dáng vẻ cô ấy lúc đun nóng ly cà phê ở bên quầy bar.
Khi bạn biết được rằng ở một góc nhỏ nào đó trên thế giới,
có những người hết sức nhiệt tình và kiên quyết làm những việc tưởng chừng như chẳng hề quan trọng,
có lẽ bạn cũng sẽ giống như tôi - cảm động.
Cho nên tôi đã viết “Cà phê Ireland”.
Vì trong câu chuyện, tôi mô tả cà phê Ireland là một loại đồ uống ấm áp,
nên rất nhiều người cũng muốn đi tìm cảm giác ấm áp của cà phê Ireland.
Nhưng nếu bạn không uống cà phê, không quen uống rượu, có lẽ cà phê Ireland sẽ trở thành một sự dày vò.
Cũng giống như nếu mèo nói với chó rằng thịt chuột ngon lắm, chó sẽ cảm thấy như bị lừa.
Sau khi tôi viết xong “Cà phê Ireland” trên mạng,
nghe nói trên đường Đôn Hoá Nam cũng vừa vặn có một quán cà phê tên là Yeats.
Có rất nhiều bạn đọc viết thư hỏi tôi, có phải đó chính là quán cà phê trong truyện hay không?
Tôi thấy sao mà trùng hợp vậy, giống như một tay sát thủ chuyên nghiệp vô tình gặp lại người bạn từ hồi tiểu học.
Mà người bạn đó lại đang là cảnh sát.
Nếu vì vậy mà khiến cho việc làm ăn của quán cà phê đó phát đạt tới mức phiền phức, thì tôi cảm thấy vô cùng có lỗi.
Có nhiều người cho rằng, “Cà phê Ireland” là một bước ngoặt rõ rệt trong quá trình sáng tác của tôi.
Tôi đã soi gương rất kỹ, hình như đúng vậy.
Cứ thử so sánh như vầy đi, những sáng tác của tôi trước “Cà phê Ireland”, giống như chạy bộ;
Còn sau đó, giống như leo núi.
Những ngày viết “Cà phê Ireland” là những ngày cuộc bầu cử tổng thống năm 2000 của Đài Loan đang hừng hực khí thế.
Mỗi lần mở ti vi, lại thấy đạn bay vèo vèo, súng nổ đì đùng.
Nếu bạn có cơ hội uống một ly cà phê Ireland, hy vọng bạn cũng có thể cảm nhận một hương vị.
Hương vị đó, là bao dung.
Thái Trí Hằng
Đại học Thành Công Đài Loan, tháng 09 năm 2003.
Giới thiệu cuốn sách:
Một tháng trước khi viết “Cà phê Ireland”, tôi thường đi về trên chuyến tàu đêm giữa Đài Nam và Đài Bắc.
Trên tàu không có việc gì làm, rất dễ tự đẩy mình vào tình trạng suy nghĩ lung tung.
Nếu không ngủ được, tôi sẽ suy nghĩ những tình tiết của “Cà phê Ireland”.
Mệt thì ngủ, tỉnh lại tiếp tục nghĩ.
Dù là lúc ngủ hay lúc thức, mắt tôi thường vẫn nhắm.
Vì thế tôi không tài nào phân biệt được, dòng chữ nào được viết khi tỉnh táo?
Dòng chữ nào là những lời trong mơ?
Tôi chỉ biết để mặc cho hương vị cà phê Ireland trong trí nhớ,
dẫn tôi vào thế giới của Cà phê Ireland.
Lần đầu tiên uống cà phê Ireland là năm 1999.
Khi đó gần nơi tôi ở, đầu ngõ có một quán ăn nhanh.
Gọi là quán ăn nhanh, nhưng đó quả là một nơi rất được.
Mỗi lần tôi vào quán ăn này, ánh mắt tôi lại bị đủ thứ ly tách treo trên quầy bar thu hút.
Vì ở gần nên tôi thường vào đó ăn cơm.
Nếu gọi đồ ăn nhanh của quán, còn được tặng thêm một thứ đồ uống sau khi ăn – trà hoặc cà phê.
Tôi không phải là người ham của lạ, nên thường gọi những loại cà phê thường gặp như Blue Mountain hay Mandheling.
Cà phê Ireland trong ấn tượng cứ trốn vào một góc của Menu, như sợ bị người ta phát hiện.
Không biết những người hay phải ăn cơm bên ngoài có cảm giác giống tôi không.
Tôi cứ cảm thấy trong Menu, màu sắc trong tên của những món ăn hay đồ uống thường xuyên được chọn sẽ sáng hơn.
Còn những món ít được chọn, màu sắc của chúng rõ ràng là tối tăm hơn nhiều.
Cũng giống như khí sắc của người phi tử trong hậu cung. Người phi ít được hoàng đế đoái hoài khí sắc sẽ âm u.
Trong Menu của quán ăn này, vị trí của cà phê Ireland xem ra đúng là lãnh cung.
Cho tới một đêm mưa mùa đông, tôi phóng xe máy đội mưa từ trường về nhà.
Ngang qua quán ăn này, dừng xe vào ăn tối.
Tôi còn nhớ, hôm đó tâm trạng của tôi không tốt lắm, lúc treo mũ bảo hiểm lên gương chiếu hậu, dùng lực rất mạnh.
Cái xe của tôi còn vì thế mà lắc lư một hồi.
Vào quán, tôi mới phát hiện người mình hơi ướt.
Lúc ngồi xuống mới bắt đầu thấy lạnh.
Tôi nghĩ chắc tôi lạnh tới mức đầu óc đông cứng, nên đã gọi một món chưa từng ăn bao giờ.
Lúc gọi đồ uống, cũng gọi luôn một loại cà phê hoàn toàn xa lạ - cà phê Ireland.
Tôi không nhớ món ăn hôm đó như thế nào, chỉ còn nhớ tôi đã ăn với một khuôn mặt nặng như đeo đá.
Mà thời gian đợi phục vụ đồ uống còn lâu hơn bình thường rất nhiều.
Đang lúc do dự không biết có nên trả tiền rồi về cho xong thì cô gái phục vụ bưng cà phê tới.
“Cà phê Ireland của anh đây.” – cô gái mỉm cười nói – “Xin đừng khuấy. Hơn nữa phải uống lúc nóng, nhưng coi chừng phỏng miệng.”
Tôi thấy tò mò, ngẩng đầu lên nhìn cô, cô chỉ cười và nói: “Anh nhớ đấy nhé.”
Tôi chỉ uống một ngụm, đã ngửi thấy một mùi hương vừa nồng nàn vừa khác lạ.
Tôi là một đứa trẻ biết nghe lời, lại lo ly cà phê này nguội nhanh, nên uống một hơi hết sạch.
Uống xong, trong người bắt đầu thấy ấm dần lên.
Giống như võ công đại tiến, có thể ngay lập tức giải nguy cho đỉnh Quang Minh đang bị lục đại môn phái bao vây.
Tôi nâng chiếc ly lên xem, nhìn thấy hai đường chỉ vàng, hình cỏ ba lá màu xanh lục, và dòng chữ “Irish Coffee”.
Trước khi đứng dậy trả tiền, tôi bỗng nhận ra, gương mặt tôi không còn nặng nề cứng ngắc nữa.
Tôi đi ra cửa, vỗ vỗ yên xe, nói lời xin lỗi chiếc xe yêu quý.
Trên đường về, trong đầu tôi cứ ngân lên giai điệu bài ca “Tấm lòng biết ơn” của Âu Dương Phi Phi.
Tôi chỉ uống cà phê Ireland của cô gái đó pha có hai lần.
Lần thứ hai bưng ly cà phê Ireland ra cho tôi, cô vẫn dặn dò tôi cùng một câu như vậy.
Nhưng lần thứ ba khi tôi gọi cà phê Ireland, bưng ra lại là một tách cà phê bằng sứ.
Còn kèm theo một chiếc thìa nhỏ màu vàng.
“Đây là cà phê Ireland sao?” – tôi ngẩng đầu lên, mới thấy người phục vụ đã không còn là cô gái đó.
“Vâng. Có gì không ạ?” – hình như cô ta cũng hơi băn khoăn.
Lúc tính tiền, tôi hỏi thăm cô gái hôm trước tại sao không đi làm.
“Cô ấy chuyển lên làm ca rồi.” – bà chủ trả lời - “Từ 11h sáng tới 6h chiều.”
“Cảm ơn.” – tôi cũng không để tâm lắm.
Chỉ nhắc mình khi nào rảnh thì ghé qua uống một ly cà phê Ireland vào buổi chiều.
Tuy trước giờ tôi chỉ ghé quán ăn này vào buổi tối, nhưng một thời gian (cũng không hẳn là ngắn) sau,
tôi đặc biệt tới quán vào buổi chiều để uống cà phê Ireland.
Khi bưng ra, vẫn là một tách cà phê bằng sứ tinh xảo, có vẻ như rất đắt, còn kèm theo chiếc thìa nhỏ màu vàng.
Tôi không tài nào tự thuyết phục mình uống ly cà phê này, bèn đi thẳng ra quầy hỏi thăm.
“Cô ấy nghỉ làm rồi.” – bà chủ nói – “Có chuyện gì không?”
“Việc này...” – tôi không biết phải nói thế nào – “Cà phê Ireland hình như không đúng lắm.”
“Vậy sao?” – bà chủ có vẻ rất căng thẳng, vẫy tay gọi cô gái trong quầy bar.
“Em chỉ làm đúng như chị ấy viết thôi” – cô gái rút từ trong tạp dề ra một mảnh giấy.
Tôi liếc qua thấy tờ giấy ghi nguyên liệu của cà phê Ireland:
Whisky Ireland, cà phê Mandheling, đường cát nâu, sự chuyên tâm.
Còn cách pha chế như thế nào, tôi không nhìn được.
Tôi đoán cô gái mới chưa hề nghiên cứu cách pha cà phê Ireland, hoặc cảm thấy cách pha chế đó quá rắc rối.
Nên đã đem hết các nguyên liệu đổ chung vào với nhau.
Thực ra lúc đó tôi cũng không biết cách pha chế cà phê Ireland, chỉ cảm thấy hương vị không đúng mà thôi.
Sau này tôi vẫn thường đến quán ăn đó, thỉnh thoảng cũng gọi một ly cà phê Ireland.
Nhưng chưa bao giờ được nhìn lại ly cà phê Ireland kia.
Tôi bắt đầu tìm hiểu về cà phê Ireland, cầu cứu tất cả những người am hiểu về cà phê.
Càng hiểu thêm về cà phê Ireland, càng thấy khâm phục cô gái đó.
Chỉ tiếc là với tôi, ngoài việc cô ấy khoác tạp dề, đeo kính trắng, tóc đuôi gà,
lúc nào cũng dặn tôi coi chừng phỏng miệng ra, không còn ấn tượng nào khác.
Nhưng trong đầu tôi vẫn có thể hình dung lại dáng vẻ cô ấy lúc đun nóng ly cà phê ở bên quầy bar.
Khi bạn biết được rằng ở một góc nhỏ nào đó trên thế giới,
có những người hết sức nhiệt tình và kiên quyết làm những việc tưởng chừng như chẳng hề quan trọng,
có lẽ bạn cũng sẽ giống như tôi - cảm động.
Cho nên tôi đã viết “Cà phê Ireland”.
Vì trong câu chuyện, tôi mô tả cà phê Ireland là một loại đồ uống ấm áp,
nên rất nhiều người cũng muốn đi tìm cảm giác ấm áp của cà phê Ireland.
Nhưng nếu bạn không uống cà phê, không quen uống rượu, có lẽ cà phê Ireland sẽ trở thành một sự dày vò.
Cũng giống như nếu mèo nói với chó rằng thịt chuột ngon lắm, chó sẽ cảm thấy như bị lừa.
Sau khi tôi viết xong “Cà phê Ireland” trên mạng,
nghe nói trên đường Đôn Hoá Nam cũng vừa vặn có một quán cà phê tên là Yeats.
Có rất nhiều bạn đọc viết thư hỏi tôi, có phải đó chính là quán cà phê trong truyện hay không?
Tôi thấy sao mà trùng hợp vậy, giống như một tay sát thủ chuyên nghiệp vô tình gặp lại người bạn từ hồi tiểu học.
Mà người bạn đó lại đang là cảnh sát.
Nếu vì vậy mà khiến cho việc làm ăn của quán cà phê đó phát đạt tới mức phiền phức, thì tôi cảm thấy vô cùng có lỗi.
Có nhiều người cho rằng, “Cà phê Ireland” là một bước ngoặt rõ rệt trong quá trình sáng tác của tôi.
Tôi đã soi gương rất kỹ, hình như đúng vậy.
Cứ thử so sánh như vầy đi, những sáng tác của tôi trước “Cà phê Ireland”, giống như chạy bộ;
Còn sau đó, giống như leo núi.
Những ngày viết “Cà phê Ireland” là những ngày cuộc bầu cử tổng thống năm 2000 của Đài Loan đang hừng hực khí thế.
Mỗi lần mở ti vi, lại thấy đạn bay vèo vèo, súng nổ đì đùng.
Nếu bạn có cơ hội uống một ly cà phê Ireland, hy vọng bạn cũng có thể cảm nhận một hương vị.
Hương vị đó, là bao dung.
Thái Trí Hằng
Đại học Thành Công Đài Loan, tháng 09 năm 2003.
Audio book Hư Ảo Một Cuộc Tình - Quỳnh Dao
Link nghe audio +book miễn phí: vnaudiobook.com/audio-books-Hu-Ao-Mot-Cuoc-Tinh--571.html
Giới thiệu cuốn sách:
Tại thôn Vụ Sơn tỉnh Hà Nam, năm 1914. Như những thôn làng sống ở miền núi, phần lớn dân cư sống bằng nghề săn bắn, và mỗi độ xuân về, năm cũ qua, năm mới đến, họ đều tổ chức một buổi lễ tế trời, tạ ơn đã mang đến cho họ một năm thu hoạch thành công, sung túc. Buổi tế thường diễn ra linh đình, và cuộc vui thường đạt đến cao điểm khi màn vũ hội hóa trang kết thúc. Lạc Mai đã nghe và biết chuyện nầy từ lâu, nhưng ngặt vì nhà thì ở cách thôn đó quá xạ Bên cạnh đó mẹ lại rất nghiêm khắc, nên Mai không làm sao có cơ hội được tham dự. Năm nay thì nhờ có sự tiếp tay của ông anh họ là Hùng Đạt, nên hai người đã tìm được cớ lừa dối gia đình, lấy chiếc xe lừa, đi suốt một buổi mới đến đây, để gọi là mở rộng tầm mắt. Trên bãi cỏ rộng bên ngoài thôn một anh thanh niên đang ngước cổ lên thổi một tràng tù và làm hiệụ Đám thiếu nữ trong làng với mâm rượu thịt trên tay đang lăng xăng bày biện thức ăn đồ uống lên bàn dài, người người dìu già, bế trẻ, từ bốn phía đổ xô đến, cười nói ầm ĩ, ai cũng có vè hớn hở, náo nức chờ đợi lễ hội khai mạc....
Tác giả:Quỳnh Dao
NXB: Nhà Xuất Bản TrẻGiới thiệu cuốn sách:
Tại thôn Vụ Sơn tỉnh Hà Nam, năm 1914. Như những thôn làng sống ở miền núi, phần lớn dân cư sống bằng nghề săn bắn, và mỗi độ xuân về, năm cũ qua, năm mới đến, họ đều tổ chức một buổi lễ tế trời, tạ ơn đã mang đến cho họ một năm thu hoạch thành công, sung túc. Buổi tế thường diễn ra linh đình, và cuộc vui thường đạt đến cao điểm khi màn vũ hội hóa trang kết thúc. Lạc Mai đã nghe và biết chuyện nầy từ lâu, nhưng ngặt vì nhà thì ở cách thôn đó quá xạ Bên cạnh đó mẹ lại rất nghiêm khắc, nên Mai không làm sao có cơ hội được tham dự. Năm nay thì nhờ có sự tiếp tay của ông anh họ là Hùng Đạt, nên hai người đã tìm được cớ lừa dối gia đình, lấy chiếc xe lừa, đi suốt một buổi mới đến đây, để gọi là mở rộng tầm mắt. Trên bãi cỏ rộng bên ngoài thôn một anh thanh niên đang ngước cổ lên thổi một tràng tù và làm hiệụ Đám thiếu nữ trong làng với mâm rượu thịt trên tay đang lăng xăng bày biện thức ăn đồ uống lên bàn dài, người người dìu già, bế trẻ, từ bốn phía đổ xô đến, cười nói ầm ĩ, ai cũng có vè hớn hở, náo nức chờ đợi lễ hội khai mạc....
Audio book Sẽ có thiên thần thay anh yêu em -Minh Hiểu Khê
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Se-co-thien-than-thay-anh-yeu-em--Full-Minh-Hieu-Khe-570.html
Giới thiệu cuốn sách:
Tình yêu có muôn hình vạn dáng vẻ, với những giai điệu phong phú và khác biệt: đó có thể là nốt trầm của mối tình đơn phương thời trung học, cũng có thể là nốt bổng khi hai tâm hồn xa cách tìm lại được nhau. Đôi khi tình yêu ngọt ngào như những viên kẹo, có lúc lại đắng như sôcôla (nhưng sôcôla thì càng nhấm càng thấy ngọt ngào). Dường như tất cả những tình yêu đó đều có một mẫu số chung, đó đều là những nhịp đập bồi hồi của trái tim. Và chính con tim, như một cách ví von của tình cảm, là khởi nguồn cho câu chuyện tình đầy chất thơ trong Sẽ có thiên thần thay anh yêu em. Thêm một tiểu thuyết tình yêu ngọt ngào cho mùa lễ Tình nhân, nhưng giai điệu mà Sẽ có thiên thần thay anh yêu em cất lên thật thanh tao và kì lạ.
Bìa sách Sẽ có thiên thần thay anh yêu em
Nếu như nói con tim quyết định tình yêu của người ta dành cho một ai đó thì Sẽ có thiên thần thay anh yêu em lại kể câu chuyện của Tiểu Mễ - cô bé đã đuổi theo trái tim của người con trai mình yêu, quyết tâm chinh phục số phận để giành lại tình yêu của mình. Cô gái đó đẹp và ngây thơ một cách kì lạ, như cái cách tác giả Minh Hiểu Khê miêu tả: như một thiên thần. Nhưng ẩn bên trong sự thánh thiện, mỏng manh và yếu ớt đó là cả một ý chí kiên cường mà hiếm người con gái nào có được. Sau sự ra đi đột ngột của Dực - bạn trai mình, Tiểu Mễ chuyển đến học ở một trường học hoàn toàn xa lạ khi học kỳ đã sắp kết thúc chỉ để tìm ra người con trai đã nhận được trái tim hiến tặng của bạn trai cũ. Cô khao khát được yêu, được trở thành một thiên thần và đã làm tất cả chỉ để tiếp cận chàng trai kia: chạy 10.000m, làm bài luận, lội xuống nước trong một ngày trời lạnh cóng để tìm chiếc khuyên tai cho anh ta…
Đọc Sẽ có thiên thần thay anh yêu em, không ít độc giả sẽ xót xa tự hỏi, tại sao và điều gì có thể khiến một cô gái yếu ớt như vậy làm tất cả điều đó? Câu trả lời thật đơn giản: chỉ vỏn vẹn hai chữ “tình yêu”. Nếu như tình yêu với Dực như tiếp thêm sức mạnh giúp Tiểu Mễ :Dnhư mạnh mẽ hơn, hồi sinh và đầy tươi mới thì cũng chính thứ tình cảm chỉ vừa chớm nở nhưng đã rất sâu sắc đó đã thay đổi hoàn toàn Đường Diệu - người con trai mà Tiểu Mễ tiếp cận, yêu thương và sẵn sàng làm tất cả chỉ để anh vui. Kể từ khi biết cô, anh từ một kẻ bất cần, khó chịu đã dần biết cách mở lòng và bày tỏ tình cảm thực của mình với bạn bè, với mẹ và với cả Tiểu Mễ nữa.
Tình yêu chân thành, tưởng như không lay chuyển được làm thế giới xung quanh họ dường như cũng tốt đẹp hơn. Những cử chỉ dịu dàng của cô đã thiêu rụi lòng tự tôn sự kiêu hãnh nơi anh. Rồi nhờ có anh chăm sóc, cô trở lại vui tươi, hoạt bát, chừng như đã có thể vượt qua kí ức đau buồn xưa cũ. Nhưng tất cả đã biến thành nỗi đau, thành địa ngục với cả hai khi Tiểu Mễ phát hiện ra trái tim đang đập trong lồng ngực kia chẳng phải là của Dực như cô vẫn tưởng, còn Đường Diệu thì cuối cùng cũng hiểu ra lý do cô đến với mình. Yêu nhiều thì hận cũng nhiều, và xa cách tưởng như là tất yếu thì thêm một lần nữa, phép màu của tình yêu lại đến với họ.
Mang theo một cốt truyện nhiều nỗi buồn, nhưng Sẽ có thiên thần thay anh yêu em lại chẳng bao giờ thiếu đi sức sống và hình ảnh của hạnh phúc. Bởi khi như Bùi Ưu - chàng trai yêu đơn phương Tiểu Mễ nói: yêu là hạnh phúc. Bởi vì, yêu một người, nên chỉ cần người ấy vui vẻ thì việc gì cũng có thể làm và nếu bị người ấy quên đi, tất cả dường như sụp đổ vậy. Nỗi lo sợ mất đi người mình yêu vĩnh viễn ấy trong truyện cứ thấm dần vào lòng độc giả qua mỗi trang viết, bắt đầu từ sự ra đi của Dực và được đẩy lên tới đỉnh điểm khi Đường Diệu lại một lần nữa ngã bệnh. Thiên thần Tiểu Mễ có thể từng đau khổ đến mức nghĩ tới cái chết, nhưng cô phải sống vì chỉ khi đó, người cô yêu nhất, muốn hi sinh nhất mới tồn tại. Bên nhau, Tiểu Mễ và Đường Diệu xoa dịu cho người kia những đớn đau và lỗ hổng trong tâm hồn. Niềm vui, nỗi buồn, nụ cười và những giọt nước mắt cứ thế xen kẽ trong từng trang truyện khiến người ta không thể thôi bị thúc ép đi đến tận cùng cuốn sách.
Càng đọc Sẽ có thiên thần thay anh yêu em, độc giả sẽ càng thấy bị cuốn đi trong khung cảnh trữ tình mà tác giả Minh Hiểu Khê đã tạo ra bằng ngòi bút của mình. Giọng văn chậm rãi, từ tốn và đậm chất thơ dễ nhận ra trong những câu văn ngắn, mang đầy tính tự sự và không khí lặng lẽ, u buồn. Như một bản tình ca được tấu lên ở khúc trầm nhất nhưng vẫn khiến người ta rung động đến tận tâm khản, Sẽ có thiên thần thay anh yêu em thực sự là một tiểu thuyết tình cảm xuất sắc bởi tình yêu trong nó, dù đến từ hoài niệm hay hiện tại đều giữ được những giá trị chân phương nhất.
“Anh sẽ thích em bao lâu?”
“Mãi mãi”
“Mãi mãi là bao lâu?”
Với những ai đã trải qua ngày Valentine tràn ngập tình yêu, hãy dành tặng Sẽ có thiên thần thay anh yêu em như một lời cảm ơn. Với những ai đang còn mải mê trên con đường kiếm tìm tình yêu thực sự, cũng tự hài lòng với những xúc cảm này nhé!
Giới thiệu cuốn sách:
Tình yêu có muôn hình vạn dáng vẻ, với những giai điệu phong phú và khác biệt: đó có thể là nốt trầm của mối tình đơn phương thời trung học, cũng có thể là nốt bổng khi hai tâm hồn xa cách tìm lại được nhau. Đôi khi tình yêu ngọt ngào như những viên kẹo, có lúc lại đắng như sôcôla (nhưng sôcôla thì càng nhấm càng thấy ngọt ngào). Dường như tất cả những tình yêu đó đều có một mẫu số chung, đó đều là những nhịp đập bồi hồi của trái tim. Và chính con tim, như một cách ví von của tình cảm, là khởi nguồn cho câu chuyện tình đầy chất thơ trong Sẽ có thiên thần thay anh yêu em. Thêm một tiểu thuyết tình yêu ngọt ngào cho mùa lễ Tình nhân, nhưng giai điệu mà Sẽ có thiên thần thay anh yêu em cất lên thật thanh tao và kì lạ.
Bìa sách Sẽ có thiên thần thay anh yêu em
Nếu như nói con tim quyết định tình yêu của người ta dành cho một ai đó thì Sẽ có thiên thần thay anh yêu em lại kể câu chuyện của Tiểu Mễ - cô bé đã đuổi theo trái tim của người con trai mình yêu, quyết tâm chinh phục số phận để giành lại tình yêu của mình. Cô gái đó đẹp và ngây thơ một cách kì lạ, như cái cách tác giả Minh Hiểu Khê miêu tả: như một thiên thần. Nhưng ẩn bên trong sự thánh thiện, mỏng manh và yếu ớt đó là cả một ý chí kiên cường mà hiếm người con gái nào có được. Sau sự ra đi đột ngột của Dực - bạn trai mình, Tiểu Mễ chuyển đến học ở một trường học hoàn toàn xa lạ khi học kỳ đã sắp kết thúc chỉ để tìm ra người con trai đã nhận được trái tim hiến tặng của bạn trai cũ. Cô khao khát được yêu, được trở thành một thiên thần và đã làm tất cả chỉ để tiếp cận chàng trai kia: chạy 10.000m, làm bài luận, lội xuống nước trong một ngày trời lạnh cóng để tìm chiếc khuyên tai cho anh ta…
Đọc Sẽ có thiên thần thay anh yêu em, không ít độc giả sẽ xót xa tự hỏi, tại sao và điều gì có thể khiến một cô gái yếu ớt như vậy làm tất cả điều đó? Câu trả lời thật đơn giản: chỉ vỏn vẹn hai chữ “tình yêu”. Nếu như tình yêu với Dực như tiếp thêm sức mạnh giúp Tiểu Mễ :Dnhư mạnh mẽ hơn, hồi sinh và đầy tươi mới thì cũng chính thứ tình cảm chỉ vừa chớm nở nhưng đã rất sâu sắc đó đã thay đổi hoàn toàn Đường Diệu - người con trai mà Tiểu Mễ tiếp cận, yêu thương và sẵn sàng làm tất cả chỉ để anh vui. Kể từ khi biết cô, anh từ một kẻ bất cần, khó chịu đã dần biết cách mở lòng và bày tỏ tình cảm thực của mình với bạn bè, với mẹ và với cả Tiểu Mễ nữa.
Tình yêu chân thành, tưởng như không lay chuyển được làm thế giới xung quanh họ dường như cũng tốt đẹp hơn. Những cử chỉ dịu dàng của cô đã thiêu rụi lòng tự tôn sự kiêu hãnh nơi anh. Rồi nhờ có anh chăm sóc, cô trở lại vui tươi, hoạt bát, chừng như đã có thể vượt qua kí ức đau buồn xưa cũ. Nhưng tất cả đã biến thành nỗi đau, thành địa ngục với cả hai khi Tiểu Mễ phát hiện ra trái tim đang đập trong lồng ngực kia chẳng phải là của Dực như cô vẫn tưởng, còn Đường Diệu thì cuối cùng cũng hiểu ra lý do cô đến với mình. Yêu nhiều thì hận cũng nhiều, và xa cách tưởng như là tất yếu thì thêm một lần nữa, phép màu của tình yêu lại đến với họ.
Mang theo một cốt truyện nhiều nỗi buồn, nhưng Sẽ có thiên thần thay anh yêu em lại chẳng bao giờ thiếu đi sức sống và hình ảnh của hạnh phúc. Bởi khi như Bùi Ưu - chàng trai yêu đơn phương Tiểu Mễ nói: yêu là hạnh phúc. Bởi vì, yêu một người, nên chỉ cần người ấy vui vẻ thì việc gì cũng có thể làm và nếu bị người ấy quên đi, tất cả dường như sụp đổ vậy. Nỗi lo sợ mất đi người mình yêu vĩnh viễn ấy trong truyện cứ thấm dần vào lòng độc giả qua mỗi trang viết, bắt đầu từ sự ra đi của Dực và được đẩy lên tới đỉnh điểm khi Đường Diệu lại một lần nữa ngã bệnh. Thiên thần Tiểu Mễ có thể từng đau khổ đến mức nghĩ tới cái chết, nhưng cô phải sống vì chỉ khi đó, người cô yêu nhất, muốn hi sinh nhất mới tồn tại. Bên nhau, Tiểu Mễ và Đường Diệu xoa dịu cho người kia những đớn đau và lỗ hổng trong tâm hồn. Niềm vui, nỗi buồn, nụ cười và những giọt nước mắt cứ thế xen kẽ trong từng trang truyện khiến người ta không thể thôi bị thúc ép đi đến tận cùng cuốn sách.
Càng đọc Sẽ có thiên thần thay anh yêu em, độc giả sẽ càng thấy bị cuốn đi trong khung cảnh trữ tình mà tác giả Minh Hiểu Khê đã tạo ra bằng ngòi bút của mình. Giọng văn chậm rãi, từ tốn và đậm chất thơ dễ nhận ra trong những câu văn ngắn, mang đầy tính tự sự và không khí lặng lẽ, u buồn. Như một bản tình ca được tấu lên ở khúc trầm nhất nhưng vẫn khiến người ta rung động đến tận tâm khản, Sẽ có thiên thần thay anh yêu em thực sự là một tiểu thuyết tình cảm xuất sắc bởi tình yêu trong nó, dù đến từ hoài niệm hay hiện tại đều giữ được những giá trị chân phương nhất.
“Anh sẽ thích em bao lâu?”
“Mãi mãi”
“Mãi mãi là bao lâu?”
Với những ai đã trải qua ngày Valentine tràn ngập tình yêu, hãy dành tặng Sẽ có thiên thần thay anh yêu em như một lời cảm ơn. Với những ai đang còn mải mê trên con đường kiếm tìm tình yêu thực sự, cũng tự hài lòng với những xúc cảm này nhé!
Audio book Sam Sam đến đây ăn nè- Cố Mạn
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Sam-Sam-den-day-an-ne-Co-Man-569.html
Giới thiệu cuốn sách:
"Ngày xưa có một con heo, bị một con sói bắt về nuôi, sói nói với heo rằng, nuôi nàng để tương lai muốn ăn thịt, heo nhỏ vừa không tình nguyện, lại sợ hãi, nhưng nàng đánh không lại sói, đành phải ngồi yên để cho sói vỗ béo. Cứ như vậy trong suốt một khoảng thời gian, càng ngày heo càng béo, lúc này sói lại thả nó ra, bắt một con heo khác để ăn, con heo kia thấy rất khó chịu, ngươi bảo, con heo kia nên làm gì bây giờ?" “Ách…… Vậy làm một con heo tự do đi !”
Giới thiệu cuốn sách:
"Ngày xưa có một con heo, bị một con sói bắt về nuôi, sói nói với heo rằng, nuôi nàng để tương lai muốn ăn thịt, heo nhỏ vừa không tình nguyện, lại sợ hãi, nhưng nàng đánh không lại sói, đành phải ngồi yên để cho sói vỗ béo. Cứ như vậy trong suốt một khoảng thời gian, càng ngày heo càng béo, lúc này sói lại thả nó ra, bắt một con heo khác để ăn, con heo kia thấy rất khó chịu, ngươi bảo, con heo kia nên làm gì bây giờ?" “Ách…… Vậy làm một con heo tự do đi !”
Audio book Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Phu-nu-thuc-te-dan-ong-phat-cuong-audio-book-568.html
Giới thiệu cuốn sách:
"Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng" là một trong những tác phẩm bán chạy nhất của nữ nhà văn Trang Trang, do dịch giả Trần Quỳnh Hương (dịch giả cuốn "Anh có thích nước Mỹ không") chuyển ngữ sang tiếng Việt.
"Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng" kể về câu chuyện của Phùng Hy – một người phụ nữ đã hết lòng vì gia đình, nhưng rốt cuộc lại không có hạnh phúc. Cuộc hôn nhân với Điền Đại Vĩ kết thúc trong nỗi đau đớn ê chề, cô gặp lại người yêu cũ là Phụ Minh Ý trong hoàn cảnh hết sức éo le – những gì đẹp đẽ của quá khứ đã hoàn toàn vỡ vụn trong hiện thực. Phùng Hy đã lựa chọn cách sống thực tế và tích cực, cô giảm béo, chuyên tâm trong sự nghiệp. Và rồi cô gặp Mạnh Thời – một người đàn ông kỳ lạ, anh đã giúp cô lấy lại sự tự tin, là chỗ dựa ấm áp của cô. Lúc đó, tất cả những người đàn ông xung quanh đều nhận ra giá trị của cô, cả người chồng cũ tệ bạc Điền Đại Vĩ, người yêu cũ Phụ Minh Ý. Nhưng hạnh phúc chẳng có được dễ dàng, Phùng Hy bị cuốn vào vòng xoáy của đấu đá quyền lực, tiền tài và tình yêu. Người phụ nữ ấy một lần nữa phải đấu tranh để giữ lấy hạnh phúc.
Tác phẩm đã xướng lên tư tưởng “Phụ nữ không thể không hạnh phúc”, trở thành cuốn sách dành riêng cho nữ giới, đặc biệt là những phụ nữ từng thất bại trong tình yêu và hôn nhân.
Tác giả:Trang Trang
NXB: Nhà xuất bản văn họcGiới thiệu cuốn sách:
"Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng" là một trong những tác phẩm bán chạy nhất của nữ nhà văn Trang Trang, do dịch giả Trần Quỳnh Hương (dịch giả cuốn "Anh có thích nước Mỹ không") chuyển ngữ sang tiếng Việt.
"Phụ nữ thực tế, đàn ông phát cuồng" kể về câu chuyện của Phùng Hy – một người phụ nữ đã hết lòng vì gia đình, nhưng rốt cuộc lại không có hạnh phúc. Cuộc hôn nhân với Điền Đại Vĩ kết thúc trong nỗi đau đớn ê chề, cô gặp lại người yêu cũ là Phụ Minh Ý trong hoàn cảnh hết sức éo le – những gì đẹp đẽ của quá khứ đã hoàn toàn vỡ vụn trong hiện thực. Phùng Hy đã lựa chọn cách sống thực tế và tích cực, cô giảm béo, chuyên tâm trong sự nghiệp. Và rồi cô gặp Mạnh Thời – một người đàn ông kỳ lạ, anh đã giúp cô lấy lại sự tự tin, là chỗ dựa ấm áp của cô. Lúc đó, tất cả những người đàn ông xung quanh đều nhận ra giá trị của cô, cả người chồng cũ tệ bạc Điền Đại Vĩ, người yêu cũ Phụ Minh Ý. Nhưng hạnh phúc chẳng có được dễ dàng, Phùng Hy bị cuốn vào vòng xoáy của đấu đá quyền lực, tiền tài và tình yêu. Người phụ nữ ấy một lần nữa phải đấu tranh để giữ lấy hạnh phúc.
Tác phẩm đã xướng lên tư tưởng “Phụ nữ không thể không hạnh phúc”, trở thành cuốn sách dành riêng cho nữ giới, đặc biệt là những phụ nữ từng thất bại trong tình yêu và hôn nhân.
Audio book Cafe Ireland- Thái Trí Hằng
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Cafe-Ireland-567.html
Giới thiệu cuốn sách:
Một tháng trước khi viết “Cà phê Ireland”, tôi thường đi về trên chuyến tàu đêm giữa Đài Nam và Đài Bắc.
Trên tàu không có việc gì làm, rất dễ tự đẩy mình vào tình trạng suy nghĩ lung tung.
Nếu không ngủ được, tôi sẽ suy nghĩ những tình tiết của “Cà phê Ireland”.
Mệt thì ngủ, tỉnh lại tiếp tục nghĩ.
Dù là lúc ngủ hay lúc thức, mắt tôi thường vẫn nhắm.
Vì thế tôi không tài nào phân biệt được, dòng chữ nào được viết khi tỉnh táo?
Dòng chữ nào là những lời trong mơ?
Tôi chỉ biết để mặc cho hương vị cà phê Ireland trong trí nhớ,
dẫn tôi vào thế giới của Cà phê Ireland.
Lần đầu tiên uống cà phê Ireland là năm 1999.
Khi đó gần nơi tôi ở, đầu ngõ có một quán ăn nhanh.
Gọi là quán ăn nhanh, nhưng đó quả là một nơi rất được.
Mỗi lần tôi vào quán ăn này, ánh mắt tôi lại bị đủ thứ ly tách treo trên quầy bar thu hút.
Vì ở gần nên tôi thường vào đó ăn cơm.
Nếu gọi đồ ăn nhanh của quán, còn được tặng thêm một thứ đồ uống sau khi ăn – trà hoặc cà phê.
Tôi không phải là người ham của lạ, nên thường gọi những loại cà phê thường gặp như Blue Mountain hay Mandheling.
Cà phê Ireland trong ấn tượng cứ trốn vào một góc của Menu, như sợ bị người ta phát hiện.
Không biết những người hay phải ăn cơm bên ngoài có cảm giác giống tôi không.
Tôi cứ cảm thấy trong Menu, màu sắc trong tên của những món ăn hay đồ uống thường xuyên được chọn sẽ sáng hơn.
Còn những món ít được chọn, màu sắc của chúng rõ ràng là tối tăm hơn nhiều.
Cũng giống như khí sắc của người phi tử trong hậu cung. Người phi ít được hoàng đế đoái hoài khí sắc sẽ âm u.
Trong Menu của quán ăn này, vị trí của cà phê Ireland xem ra đúng là lãnh cung.
Cho tới một đêm mưa mùa đông, tôi phóng xe máy đội mưa từ trường về nhà.
Ngang qua quán ăn này, dừng xe vào ăn tối.
Tôi còn nhớ, hôm đó tâm trạng của tôi không tốt lắm, lúc treo mũ bảo hiểm lên gương chiếu hậu, dùng lực rất mạnh.
Cái xe của tôi còn vì thế mà lắc lư một hồi.
Vào quán, tôi mới phát hiện người mình hơi ướt.
Lúc ngồi xuống mới bắt đầu thấy lạnh.
Tôi nghĩ chắc tôi lạnh tới mức đầu óc đông cứng, nên đã gọi một món chưa từng ăn bao giờ.
Lúc gọi đồ uống, cũng gọi luôn một loại cà phê hoàn toàn xa lạ - cà phê Ireland.
Tôi không nhớ món ăn hôm đó như thế nào, chỉ còn nhớ tôi đã ăn với một khuôn mặt nặng như đeo đá.
Mà thời gian đợi phục vụ đồ uống còn lâu hơn bình thường rất nhiều.
Đang lúc do dự không biết có nên trả tiền rồi về cho xong thì cô gái phục vụ bưng cà phê tới.
“Cà phê Ireland của anh đây.” – cô gái mỉm cười nói – “Xin đừng khuấy. Hơn nữa phải uống lúc nóng, nhưng coi chừng phỏng miệng.”
Tôi thấy tò mò, ngẩng đầu lên nhìn cô, cô chỉ cười và nói: “Anh nhớ đấy nhé.”
Tôi chỉ uống một ngụm, đã ngửi thấy một mùi hương vừa nồng nàn vừa khác lạ.
Tôi là một đứa trẻ biết nghe lời, lại lo ly cà phê này nguội nhanh, nên uống một hơi hết sạch.
Uống xong, trong người bắt đầu thấy ấm dần lên.
Giống như võ công đại tiến, có thể ngay lập tức giải nguy cho đỉnh Quang Minh đang bị lục đại môn phái bao vây.
Tôi nâng chiếc ly lên xem, nhìn thấy hai đường chỉ vàng, hình cỏ ba lá màu xanh lục, và dòng chữ “Irish Coffee”.
Trước khi đứng dậy trả tiền, tôi bỗng nhận ra, gương mặt tôi không còn nặng nề cứng ngắc nữa.
Tôi đi ra cửa, vỗ vỗ yên xe, nói lời xin lỗi chiếc xe yêu quý.
Trên đường về, trong đầu tôi cứ ngân lên giai điệu bài ca “Tấm lòng biết ơn” của Âu Dương Phi Phi.
Tôi chỉ uống cà phê Ireland của cô gái đó pha có hai lần.
Lần thứ hai bưng ly cà phê Ireland ra cho tôi, cô vẫn dặn dò tôi cùng một câu như vậy.
Nhưng lần thứ ba khi tôi gọi cà phê Ireland, bưng ra lại là một tách cà phê bằng sứ.
Còn kèm theo một chiếc thìa nhỏ màu vàng.
“Đây là cà phê Ireland sao?” – tôi ngẩng đầu lên, mới thấy người phục vụ đã không còn là cô gái đó.
“Vâng. Có gì không ạ?” – hình như cô ta cũng hơi băn khoăn.
Lúc tính tiền, tôi hỏi thăm cô gái hôm trước tại sao không đi làm.
“Cô ấy chuyển lên làm ca rồi.” – bà chủ trả lời - “Từ 11h sáng tới 6h chiều.”
“Cảm ơn.” – tôi cũng không để tâm lắm.
Chỉ nhắc mình khi nào rảnh thì ghé qua uống một ly cà phê Ireland vào buổi chiều.
Tuy trước giờ tôi chỉ ghé quán ăn này vào buổi tối, nhưng một thời gian (cũng không hẳn là ngắn) sau,
tôi đặc biệt tới quán vào buổi chiều để uống cà phê Ireland.
Khi bưng ra, vẫn là một tách cà phê bằng sứ tinh xảo, có vẻ như rất đắt, còn kèm theo chiếc thìa nhỏ màu vàng.
Tôi không tài nào tự thuyết phục mình uống ly cà phê này, bèn đi thẳng ra quầy hỏi thăm.
“Cô ấy nghỉ làm rồi.” – bà chủ nói – “Có chuyện gì không?”
“Việc này...” – tôi không biết phải nói thế nào – “Cà phê Ireland hình như không đúng lắm.”
“Vậy sao?” – bà chủ có vẻ rất căng thẳng, vẫy tay gọi cô gái trong quầy bar.
“Em chỉ làm đúng như chị ấy viết thôi” – cô gái rút từ trong tạp dề ra một mảnh giấy.
Tôi liếc qua thấy tờ giấy ghi nguyên liệu của cà phê Ireland:
Whisky Ireland, cà phê Mandheling, đường cát nâu, sự chuyên tâm.
Còn cách pha chế như thế nào, tôi không nhìn được.
Tôi đoán cô gái mới chưa hề nghiên cứu cách pha cà phê Ireland, hoặc cảm thấy cách pha chế đó quá rắc rối.
Nên đã đem hết các nguyên liệu đổ chung vào với nhau.
Thực ra lúc đó tôi cũng không biết cách pha chế cà phê Ireland, chỉ cảm thấy hương vị không đúng mà thôi.
Sau này tôi vẫn thường đến quán ăn đó, thỉnh thoảng cũng gọi một ly cà phê Ireland.
Nhưng chưa bao giờ được nhìn lại ly cà phê Ireland kia.
Tôi bắt đầu tìm hiểu về cà phê Ireland, cầu cứu tất cả những người am hiểu về cà phê.
Càng hiểu thêm về cà phê Ireland, càng thấy khâm phục cô gái đó.
Chỉ tiếc là với tôi, ngoài việc cô ấy khoác tạp dề, đeo kính trắng, tóc đuôi gà,
lúc nào cũng dặn tôi coi chừng phỏng miệng ra, không còn ấn tượng nào khác.
Nhưng trong đầu tôi vẫn có thể hình dung lại dáng vẻ cô ấy lúc đun nóng ly cà phê ở bên quầy bar.
Khi bạn biết được rằng ở một góc nhỏ nào đó trên thế giới,
có những người hết sức nhiệt tình và kiên quyết làm những việc tưởng chừng như chẳng hề quan trọng,
có lẽ bạn cũng sẽ giống như tôi - cảm động.
Cho nên tôi đã viết “Cà phê Ireland”.
Vì trong câu chuyện, tôi mô tả cà phê Ireland là một loại đồ uống ấm áp,
nên rất nhiều người cũng muốn đi tìm cảm giác ấm áp của cà phê Ireland.
Nhưng nếu bạn không uống cà phê, không quen uống rượu, có lẽ cà phê Ireland sẽ trở thành một sự dày vò.
Cũng giống như nếu mèo nói với chó rằng thịt chuột ngon lắm, chó sẽ cảm thấy như bị lừa.
Sau khi tôi viết xong “Cà phê Ireland” trên mạng,
nghe nói trên đường Đôn Hoá Nam cũng vừa vặn có một quán cà phê tên là Yeats.
Có rất nhiều bạn đọc viết thư hỏi tôi, có phải đó chính là quán cà phê trong truyện hay không?
Tôi thấy sao mà trùng hợp vậy, giống như một tay sát thủ chuyên nghiệp vô tình gặp lại người bạn từ hồi tiểu học.
Mà người bạn đó lại đang là cảnh sát.
Nếu vì vậy mà khiến cho việc làm ăn của quán cà phê đó phát đạt tới mức phiền phức, thì tôi cảm thấy vô cùng có lỗi.
Có nhiều người cho rằng, “Cà phê Ireland” là một bước ngoặt rõ rệt trong quá trình sáng tác của tôi.
Tôi đã soi gương rất kỹ, hình như đúng vậy.
Cứ thử so sánh như vầy đi, những sáng tác của tôi trước “Cà phê Ireland”, giống như chạy bộ;
Còn sau đó, giống như leo núi.
Những ngày viết “Cà phê Ireland” là những ngày cuộc bầu cử tổng thống năm 2000 của Đài Loan đang hừng hực khí thế.
Mỗi lần mở ti vi, lại thấy đạn bay vèo vèo, súng nổ đì đùng.
Nếu bạn có cơ hội uống một ly cà phê Ireland, hy vọng bạn cũng có thể cảm nhận một hương vị.
Hương vị đó, là bao dung.
Thái Trí Hằng
Đại học Thành Công Đài Loan, tháng 09 năm 2003.
Audio book Ốc sên chạy - Diệp Chi Linh
Linkl nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Oc-sen-chay--Diep-Chi-Linh-Full-566.html
Giới thiệu cuốn sách:
“Ốc sên chạy” là tiểu thuyết của nhà văn Diệp Chi Linh. Đây là một nhà văn trẻ với phong cách sáng tạo, trẻ trung, lối hành văn trong sáng, nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần táo bạo với những tình huống bất ngờ, những lời đối đáp thông minh của các nhân vật. Bởi vậy câu chuyện đã nhận được sự yêu thích của rất nhiều độc giả Trung Quốc.
“Ốc sên chạy” - nhan đề cuốn tiểu thuyết đã gợi cho bạn đọc sự tò mò, liên tưởng đến sự chậm chạp – nhưng đây là sự chậm chạp đáng yêu. Tiểu thuyết kể về câu chuyện tình yêu của ba nhân vật chính Vệ Nam , Hứa Chi Hằng, Lục Song. Hứa Chi Hằng, chàng hoàng tử hắc mã với vẻ đẹp trai lạnh lùng, cá tính đã làm thổn thức trái tim của biết bao bạn gái ngây thơ, trong sáng. Và cô bé Vệ Nam lúc ấy mới học lớp 6 cũng không thể cưỡng lại tiếng gọi của trái tim. Hai người học cùng nhau hết cấp hai, cấp ba rồi cả cùng trường đại học. Mối tình thầm lặng cũng kéo dài suốt những năm tháng ấy. Đến năm thứ hai đại học, trong một cuộc thi hát, Hứa Chi Hằng đã giành giải nhất với một sáng tác anh dành cho chính Vệ Nam , sau cuộc thi đó anh đã tỏ tình với cô. Hai người yêu nhau trong khoảng thời gian một tháng ngắn ngủi rồi chia tay. Mặc dù yêu anh tha thiết nhưng Vệ Nam không đủ tự tin, nói đúng hơn là không dám bước chân vào thế giới của anh, thế giới của một con người chơi bời trác táng. Mặc dù vậy cô vẫn không thể quên được anh, điều đó khiến cô vô cùng đau khổ. Trong lúc cô đang gồng mình để sống, để quên đi thất bại của mối tình đầu thì Lục Song xuất hiện, anh là bạn của anh trai Vệ Nam, một chàng trai thành đạt, tinh tế. Ban đầu vì bị gia đình Vệ Nam có ý gán ghép nên hai người đã không có ấn tượng tốt về nhau, tìm đủ mọi trò chòng ghẹo nhau. Thế nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Vệ Nam khóc vì Hứa Chi Hằng, Lục Song đã yêu cô, muốn trở thành người bảo vệ cô, mang lại hạnh phúc suốt đời cho cô. Anh hiểu rất rõ rằng Vệ Nam chưa quên được Hứa Chi Hằng, thậm chí suốt đời không quên, vì vậy anh đã lặng lẽ ở bên để che chở cho cô, cùng vui, cùng buồn với cô. Vì không muốn tạo áp lực cho Vệ Nam nên anh đã cố tạo vỏ bọc hoàn hảo cho mình, cố tỏ vẻ không có cảm giác với cô mặc dù yêu cô tha thiết, mặc dù thấy đau khi nhìn thấy cô buồn, nhìn thấy cô khóc vì người đàn ông khác. Đúng vào lúc Vệ Nam đau khổ nhất, khi những người thân xung quanh cô đều lần lượt xảy ra chuyện thì Lục Song đều ở bên cô, an ủi, động viên cô, chủ động giúp cô tìm cách giải quyết. Liệu rằng tình cảm chân thành của anh có khiến trái tim đã bị tổn thương vì tình yêu của Vệ Nam rung động? Liệu rằng sau khi đã biết những bí mật của Hứa Chi Hằng, hiểu được con người thật của anh, hiểu rằng anh cũng yêu cô nhiều như cô yêu anh thì cô có cho anh một cơ hội không? Đọc truyện, độc giả như được hòa mình vào cuộc sống của các nhân vật, cùng cười đùa với những trò đùa hài hước, dí dỏm của họ, cùng hồi hộp đợi chờ những diễn biến tâm lý và tình cảm của họ. Câu chuyện tình lãng mạng, nhẹ nhàng sẽ khiến chúng ta mỉm cười rồi mơ mộng.
Không chỉ viết về đề tài tình yêu, “Ốc sên chạy” còn ca ngợi những tình cảm đáng quý và sâu sắc trong cuộc sống. Đó là tình bạn thân thiết gắn bó hơn chị em ruột của Vệ Nam, Kỳ Quyên và Tiêu Tinh, thứ tình cảm tri âm đáng quý mà mỗi người chúng ta đều hy vọng có được. Họ là những người bạn chơi thân với nhau từ nhỏ, hiểu nhau hơn cả bản thân mình, chỉ cần nhìn vào ánh mắt là biết đối phương đang nghĩ gì. Người đọc không khỏi vui mừng với những trò đùa nghịch ngợm của họ và không khỏi xúc động khi chứng kiến cảnh Vệ Nam và Kỳ Quyên chia tay Tiêu Tinh khi Tiêu Tinh lên đường đi du học, cảnh Vệ Nam đau đớn đến xé lòng khi thấy Kỳ Quyên gặp tai nạn hay những lo lắng không yên khi biết tin Tiêu Tinh kết hôn với người mà cô ấy không yêu. Không chỉ thế, tình cảm mà Kỳ Quyên dành cho mẹ hay hình ảnh Tô Mẫn Mẫn cùng người bà đã chăm sóc mình ở quê cũng khiến người đọc nghẹn ngào.
Những tình cảm thiêng liêng, cao quý như được hòa quện vào nhau trong câu chuyện, tạo nên sức hút riêng của nó. Nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đi vào lòng người. Cái đích mà câu chuyện hướng tới là chân – thiện – mỹ, vì vậy đọc nó chúng ta sẽ thấy cuộc sống thật tươi đẹp, ấm áp tình người.
Tác giả:Điệp Chí Linh
NXB: Nhà Xuất Bản TrẻGiới thiệu cuốn sách:
“Ốc sên chạy” là tiểu thuyết của nhà văn Diệp Chi Linh. Đây là một nhà văn trẻ với phong cách sáng tạo, trẻ trung, lối hành văn trong sáng, nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần táo bạo với những tình huống bất ngờ, những lời đối đáp thông minh của các nhân vật. Bởi vậy câu chuyện đã nhận được sự yêu thích của rất nhiều độc giả Trung Quốc.
“Ốc sên chạy” - nhan đề cuốn tiểu thuyết đã gợi cho bạn đọc sự tò mò, liên tưởng đến sự chậm chạp – nhưng đây là sự chậm chạp đáng yêu. Tiểu thuyết kể về câu chuyện tình yêu của ba nhân vật chính Vệ Nam , Hứa Chi Hằng, Lục Song. Hứa Chi Hằng, chàng hoàng tử hắc mã với vẻ đẹp trai lạnh lùng, cá tính đã làm thổn thức trái tim của biết bao bạn gái ngây thơ, trong sáng. Và cô bé Vệ Nam lúc ấy mới học lớp 6 cũng không thể cưỡng lại tiếng gọi của trái tim. Hai người học cùng nhau hết cấp hai, cấp ba rồi cả cùng trường đại học. Mối tình thầm lặng cũng kéo dài suốt những năm tháng ấy. Đến năm thứ hai đại học, trong một cuộc thi hát, Hứa Chi Hằng đã giành giải nhất với một sáng tác anh dành cho chính Vệ Nam , sau cuộc thi đó anh đã tỏ tình với cô. Hai người yêu nhau trong khoảng thời gian một tháng ngắn ngủi rồi chia tay. Mặc dù yêu anh tha thiết nhưng Vệ Nam không đủ tự tin, nói đúng hơn là không dám bước chân vào thế giới của anh, thế giới của một con người chơi bời trác táng. Mặc dù vậy cô vẫn không thể quên được anh, điều đó khiến cô vô cùng đau khổ. Trong lúc cô đang gồng mình để sống, để quên đi thất bại của mối tình đầu thì Lục Song xuất hiện, anh là bạn của anh trai Vệ Nam, một chàng trai thành đạt, tinh tế. Ban đầu vì bị gia đình Vệ Nam có ý gán ghép nên hai người đã không có ấn tượng tốt về nhau, tìm đủ mọi trò chòng ghẹo nhau. Thế nhưng trong khoảnh khắc nhìn thấy Vệ Nam khóc vì Hứa Chi Hằng, Lục Song đã yêu cô, muốn trở thành người bảo vệ cô, mang lại hạnh phúc suốt đời cho cô. Anh hiểu rất rõ rằng Vệ Nam chưa quên được Hứa Chi Hằng, thậm chí suốt đời không quên, vì vậy anh đã lặng lẽ ở bên để che chở cho cô, cùng vui, cùng buồn với cô. Vì không muốn tạo áp lực cho Vệ Nam nên anh đã cố tạo vỏ bọc hoàn hảo cho mình, cố tỏ vẻ không có cảm giác với cô mặc dù yêu cô tha thiết, mặc dù thấy đau khi nhìn thấy cô buồn, nhìn thấy cô khóc vì người đàn ông khác. Đúng vào lúc Vệ Nam đau khổ nhất, khi những người thân xung quanh cô đều lần lượt xảy ra chuyện thì Lục Song đều ở bên cô, an ủi, động viên cô, chủ động giúp cô tìm cách giải quyết. Liệu rằng tình cảm chân thành của anh có khiến trái tim đã bị tổn thương vì tình yêu của Vệ Nam rung động? Liệu rằng sau khi đã biết những bí mật của Hứa Chi Hằng, hiểu được con người thật của anh, hiểu rằng anh cũng yêu cô nhiều như cô yêu anh thì cô có cho anh một cơ hội không? Đọc truyện, độc giả như được hòa mình vào cuộc sống của các nhân vật, cùng cười đùa với những trò đùa hài hước, dí dỏm của họ, cùng hồi hộp đợi chờ những diễn biến tâm lý và tình cảm của họ. Câu chuyện tình lãng mạng, nhẹ nhàng sẽ khiến chúng ta mỉm cười rồi mơ mộng.
Không chỉ viết về đề tài tình yêu, “Ốc sên chạy” còn ca ngợi những tình cảm đáng quý và sâu sắc trong cuộc sống. Đó là tình bạn thân thiết gắn bó hơn chị em ruột của Vệ Nam, Kỳ Quyên và Tiêu Tinh, thứ tình cảm tri âm đáng quý mà mỗi người chúng ta đều hy vọng có được. Họ là những người bạn chơi thân với nhau từ nhỏ, hiểu nhau hơn cả bản thân mình, chỉ cần nhìn vào ánh mắt là biết đối phương đang nghĩ gì. Người đọc không khỏi vui mừng với những trò đùa nghịch ngợm của họ và không khỏi xúc động khi chứng kiến cảnh Vệ Nam và Kỳ Quyên chia tay Tiêu Tinh khi Tiêu Tinh lên đường đi du học, cảnh Vệ Nam đau đớn đến xé lòng khi thấy Kỳ Quyên gặp tai nạn hay những lo lắng không yên khi biết tin Tiêu Tinh kết hôn với người mà cô ấy không yêu. Không chỉ thế, tình cảm mà Kỳ Quyên dành cho mẹ hay hình ảnh Tô Mẫn Mẫn cùng người bà đã chăm sóc mình ở quê cũng khiến người đọc nghẹn ngào.
Những tình cảm thiêng liêng, cao quý như được hòa quện vào nhau trong câu chuyện, tạo nên sức hút riêng của nó. Nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng đi vào lòng người. Cái đích mà câu chuyện hướng tới là chân – thiện – mỹ, vì vậy đọc nó chúng ta sẽ thấy cuộc sống thật tươi đẹp, ấm áp tình người.
Audio book Biết tỏ cùng ai- Quỳnh Dao
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Biet-to-cung-ai-565.html
Giới thiệu cuốn sách:
Ánh nắng cuối cùng như nằm yên trên hành lang bệnh viện, Giang Vũ Vi cố đè nén sự hồi hộp trong tim bước chậm chạp về phía phòng bệnh số 212. Chiếc bảng “miễn tiếp khách” treo trên cửa với những tiếng chửi rủa cộc cằn từ trong vọng ra khiến nàng chùn chân, giở chiếc nón y tá xuống, vuốt lại mái tóc dài, Vũ Vi do dự không biết nên bước ngay vào không?
Hành nghề y tá trên ba năm, chịu đựng bao nhiêu con bệnh khó tánh, Vi không còn xa lạ với nghề, nhưng ban nãy khi nghe bà y tá trưởng nhìn nàng với đôi mắt dè dặt nói:
- Cô Vi, cô thử đến chăm sóc ông khách khó tính ở phòng số 212 xem, ông ta mới vào nằm đây có hơn ba hôm mà đã xua đi hết mười một cô y tá. Cô đến đi, nếu cô cũng bó tay thì chắc bệnh viện phải thua vậy.
Vũ Vi không khỏi hồi hộp. Mới ba ngày mà đã không chấp nhận mười một cô y tá? Quái thật! Vi lắc đầu. Định Khắc Nghị – Con bệnh là một triệu phú, đã là triệu phú thì nhứt định phải quen thói la hét của kẻ lắm tiền. Còn nàng? Dù sao đã chọn cái nghề cực khổ này thì cũng không có quyền khước từ nhiệm vụ.
Thở nhẹ, Vi lấy can đảm gõ nhẹ cửa. Đây là nạn nhân thứ mười hai của ông đây!
Nàng muốn hét to lên.
Tiếng gầm gừ bên trong vọng ra:
- Ma quỷ nào nữa đó? Vào đi!
Câu đón chào đầy “thiện cảm” của bệnh nhân khiến Vũ Vi buồn cười, nàng đẩy cửa bước vào, bên trong bệnh nhân đứng tuổi ngồi trên xe lăn, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, Vi chỉ nhìn thấy mái tóc bạc rối của ông ta. Bên cạnh người đàn ông đó là một thiếu phụ với vẻ bực bội hiện rõ trên mặt. Sự xuất hiện bất ngờ của Vũ Vi như chiếc phao trong cơn bão cho thiếu phụ, bà ta mừng rỡ quay sang bệnh nhân, nhưng con bệnh đã đánh tiếng trước.
Giới thiệu cuốn sách:
Ánh nắng cuối cùng như nằm yên trên hành lang bệnh viện, Giang Vũ Vi cố đè nén sự hồi hộp trong tim bước chậm chạp về phía phòng bệnh số 212. Chiếc bảng “miễn tiếp khách” treo trên cửa với những tiếng chửi rủa cộc cằn từ trong vọng ra khiến nàng chùn chân, giở chiếc nón y tá xuống, vuốt lại mái tóc dài, Vũ Vi do dự không biết nên bước ngay vào không?
Hành nghề y tá trên ba năm, chịu đựng bao nhiêu con bệnh khó tánh, Vi không còn xa lạ với nghề, nhưng ban nãy khi nghe bà y tá trưởng nhìn nàng với đôi mắt dè dặt nói:
- Cô Vi, cô thử đến chăm sóc ông khách khó tính ở phòng số 212 xem, ông ta mới vào nằm đây có hơn ba hôm mà đã xua đi hết mười một cô y tá. Cô đến đi, nếu cô cũng bó tay thì chắc bệnh viện phải thua vậy.
Vũ Vi không khỏi hồi hộp. Mới ba ngày mà đã không chấp nhận mười một cô y tá? Quái thật! Vi lắc đầu. Định Khắc Nghị – Con bệnh là một triệu phú, đã là triệu phú thì nhứt định phải quen thói la hét của kẻ lắm tiền. Còn nàng? Dù sao đã chọn cái nghề cực khổ này thì cũng không có quyền khước từ nhiệm vụ.
Thở nhẹ, Vi lấy can đảm gõ nhẹ cửa. Đây là nạn nhân thứ mười hai của ông đây!
Nàng muốn hét to lên.
Tiếng gầm gừ bên trong vọng ra:
- Ma quỷ nào nữa đó? Vào đi!
Câu đón chào đầy “thiện cảm” của bệnh nhân khiến Vũ Vi buồn cười, nàng đẩy cửa bước vào, bên trong bệnh nhân đứng tuổi ngồi trên xe lăn, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, Vi chỉ nhìn thấy mái tóc bạc rối của ông ta. Bên cạnh người đàn ông đó là một thiếu phụ với vẻ bực bội hiện rõ trên mặt. Sự xuất hiện bất ngờ của Vũ Vi như chiếc phao trong cơn bão cho thiếu phụ, bà ta mừng rỡ quay sang bệnh nhân, nhưng con bệnh đã đánh tiếng trước.
Audio book Mây Gió Đổi Thay - Lương Phụng Nghi
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-May-Gio-Doi-Thay--Luong-Phung-Nghi-564.html
Giới thiệu cuốn sách:
Đưa tay đẩy đôi cánh cửa gỗ tếch, trước mắt tôi hiện ra phòng chủ tịch xí nghiệp Đoàn Thị. Tôi thong thả đi vào, cứ để yên cửa mở phía sau lưng. Tôi biết, nếu không có dấu hiệu của tôi thì hai người cộng sự là Miko và Chu Ngọc Thành sẽ không bước vào. Họ biết rõ những qui định. Phòng chủ tịch rất rộng. Phía ngoài là phòng khách rộng hơn tám trăm thước...
Tác giả:Lưu Phụng Nghi
NXB: Nhà Xuất Bản TrẻGiới thiệu cuốn sách:
Đưa tay đẩy đôi cánh cửa gỗ tếch, trước mắt tôi hiện ra phòng chủ tịch xí nghiệp Đoàn Thị. Tôi thong thả đi vào, cứ để yên cửa mở phía sau lưng. Tôi biết, nếu không có dấu hiệu của tôi thì hai người cộng sự là Miko và Chu Ngọc Thành sẽ không bước vào. Họ biết rõ những qui định. Phòng chủ tịch rất rộng. Phía ngoài là phòng khách rộng hơn tám trăm thước...
Audio book Bên nhau trọn đời- Cố Mạn
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Ben-nhau-tron-doi-562.html
Giới thiệu cuốn sách:
Bên nhau trọn đời là cuốn sách nằm trong trào lưu văn học mạng đang rất thịnh hành ở Trung Quốc những năm gần đây. Tác phẩm đăng liên tục trên mạng bắt đầu từ tháng 9 năm 2003 cho đến nay vẫn là tác phẩm được bạn đọc trong và ngoài mạng yêu thích bởi lối viết dung dị và chan chứa yêu thương. Tình yêu là chủ đề muôn thuở, có bao nhiêu chuyện tình trong cuộc đời thì có bấy nhiêu diễn biến thăng trầm. nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến đầu bạc răng long. Điều mà Bên nhau trọn đời muốn nói
Giới thiệu cuốn sách:
Bên nhau trọn đời là cuốn sách nằm trong trào lưu văn học mạng đang rất thịnh hành ở Trung Quốc những năm gần đây. Tác phẩm đăng liên tục trên mạng bắt đầu từ tháng 9 năm 2003 cho đến nay vẫn là tác phẩm được bạn đọc trong và ngoài mạng yêu thích bởi lối viết dung dị và chan chứa yêu thương. Tình yêu là chủ đề muôn thuở, có bao nhiêu chuyện tình trong cuộc đời thì có bấy nhiêu diễn biến thăng trầm. nhưng hạnh phúc nhất vẫn là được nắm tay nhau đến đầu bạc răng long. Điều mà Bên nhau trọn đời muốn nói
Audio book Bản sắc thục nữ- Tiên Chanh
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Ban-sac-thuc-nu-560.html
Giới thiệu cuốn sách :
BẢN SẮC THỤC NỮ
Tác giả: Tiên Chanh
Người đọc: Yunana
Sau Ai là ai của ai, Xin giới thiệu đến các bạn bộ truyện cùng tác giả Tiên Chanh tiếp theo: BẢN SẮC THỤC NỮ
Là cuốn sách gói ghém trong đó ba câu chuyện tình đẹp đẽ, tươi trẻ của một thế hệ những người dám nghĩ, dám hành động. Không có những lời thoại như phim Hàn Quốc, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, vậy mà vẫn thấy thấm thía lắm hai chữ đáng quý nhất trên đời: “Tình yêu”.
Trương Tĩnh Chi là một cô gái xinh đẹp, luôn tỏ ra là một “thục nữ” và đang tìm kiếm một chàng trai cho mình. Trong khi đang chán nản với những người đàn ông nhạt nhẽo như những “cái cánh gà” thì hai người đàn ông mới xuất hiện trong cuộc đời cô qua một người bạn học cũ hồi tiểu học: Dương Lôi và Uông Dụ Hàm. Từ đây cô biết, “cái đùi gà” mà cô tìm kiếm bấy lâu nay chính là anh chàng Dương Lôi đẹp trai và lạnh lùng ấy.
Sau khi bị đo ván bởi “tiếng sét ái tình”, Tĩnh Chi hạ quyết tâm phải chinh phục bằng được Dương Lôi. Tuy nhiên, Trương Tĩnh Chi lại là người luôn nhốt mình trong sự thèm muốn bởi chính vỏ bọc “thục nữ” do cô xây dựng nên. Nói theo cách của cô bạn thân Tiêu Tiêu, “Cậu giả dối và nhu nhược, cậu sợ bị người khác từ chối thì sẽ mất mặt, sợ người khác sẽ coi thường nên đành giấu tình cảm trong lòng”. Vì vậy mà bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra khi cô vừa cố gắng che giấu bản chất con người thật của mình vừa phải tập tành “cưa cẩm” trong nỗ lực giữ gìn hình ảnh trong sáng, ngây thơ.
Song, cũng kể từ sau lần gặp Uông Dụ Hàm, cô luôn bị “phá công”. Hình ảnh thục nữ mà cô xây dựng suốt mười mấy năm đã bị sụp đổ tan tành trước anh ta, còn anh ta thì lúc nào cũng giữ vẻ lịch lãm, nho nhã, điềm đạm. Bởi vì Uông Dụ Hàm thì thừa biết “mặc dù vẻ ngoài của cô rất giống với một thục nữ, nhưng tôi biết là cô không phải như vậy. Vì thế tôi mới nảy sinh sự tò mò, muốn biết xem, dưới lớp áo ngoài kia là gì”. Từ đây, họ đối diện với nhau như nước với lửa.
Sau nhiều công sức, cuối cùng tình yêu mà cô dày công lập kế hoạch cũng thành công. Tuy nhiên, Dương Lôi đáp lại tình yêu của Tĩnh Chi bằng thái độ như chuyện phải thế và “chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chủ động đến tìm”. Sau nhiều vấn đề xảy ra mà Tĩnh Chi không thể chia sẻ với Dương Lôi, cô đã hiểu được rằng nên yêu như thế nào và nên đón nhận tình yêu ra sao: cô chia tay Dương Lôi khi thấy anh chàng đã không thể dứt khoát với tình cũ. Trong khoảnh khắc đó, cô đã bộc lộ con người thật của mình trước Dương Lôi và nhận ra đó chính là điều cô mong muốn thể hiện nhất từ trước tới giờ. Và chỉ một người có thể hiểu cô và cô được là chính mình khi đối diện cùng lại là Uông Dụ Hàm. Sau bao nhiêu xung đột “cười ra nước mắt”, tình yêu nảy sinh lúc nào Tĩnh Chi cũng không rõ.
Ngược lại, cô bạn thân Tiêu Tiêu của Tĩnh Chi lại là một người phóng khoáng trong chuyện tình cảm. Tính cách này được hình thành khi mối tình đầu của cô chấm dứt trong đau khổ. Tiêu Tiêu yêu nhiều nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, “dù sao như thế vẫn còn tốt hơn là đánh mất trái tim mình”. Cô không còn tin vào đàn ông cho đến khi gặp chàng cảnh sát Tưởng Tư Thừa. Tình yêu đến với họ sau một nụ hôn thách đố. Tuy anh ngây thơ như một đứa trẻ, nhưng anh yêu cô “không cần biết đến quá khứ, chẳng cần nghĩ đến tương lai, chỉ cần biết hiện tại”, thế là đủ cho một trái tim đã mỏi mệt.
Còn cô em họ của Tĩnh Chi là Sở Dương thì vướng phải chuyện tình cảm với một người đàn ông lớn tuổi và trải đời – Phương Nghị. Phương Nghị là người đã kéo cô ra khỏi nỗi ám ảnh của quá khứ với một người bạn, người anh từ hồi “thanh mai, trúc mã’. Anh chấp nhận để cô bé “còn lông tơ” này ra đi để “xem rút cục thế nào là tình yêu” và chờ cô thực sự trưởng thành để trở về.
Tình yêu tồn tại trong “Bản sắc thục nữ” rất sắc nét: “Cuộc đời của con người vốn chẳng lấy gì làm dài, một phần ba dành để ngủ, một phần ba cho công việc, rồi thêm vào đó là những ngày sống mơ hồ, khó khăn lắm mới xác định rõ những mong muốn trong lòng, thì việc gì lại để cho tình yêu trôi đi mất trong khoảng thời gian quý báu còn lại?”
Xây dựng nên các nhân vật vô cùng sống động là thành công rất lớn của tác giả Tiên Chanh. Không có những lời thoại như trên phim, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, tất cả mọi diễn biến tình cảm diễn ra hết sức tự nhiên, “Bản sắc thục nữ” vang lên những âm thanh trong trẻo của đời sống thực. Những diễn biến hài hước, những câu thoại tươi vui là nhân tố làm nên sức hấp dẫn của một cuốn sách rất trẻ này.
Giới thiệu cuốn sách :
BẢN SẮC THỤC NỮ
Tác giả: Tiên Chanh
Người đọc: Yunana
Sau Ai là ai của ai, Xin giới thiệu đến các bạn bộ truyện cùng tác giả Tiên Chanh tiếp theo: BẢN SẮC THỤC NỮ
Là cuốn sách gói ghém trong đó ba câu chuyện tình đẹp đẽ, tươi trẻ của một thế hệ những người dám nghĩ, dám hành động. Không có những lời thoại như phim Hàn Quốc, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, vậy mà vẫn thấy thấm thía lắm hai chữ đáng quý nhất trên đời: “Tình yêu”.
Trương Tĩnh Chi là một cô gái xinh đẹp, luôn tỏ ra là một “thục nữ” và đang tìm kiếm một chàng trai cho mình. Trong khi đang chán nản với những người đàn ông nhạt nhẽo như những “cái cánh gà” thì hai người đàn ông mới xuất hiện trong cuộc đời cô qua một người bạn học cũ hồi tiểu học: Dương Lôi và Uông Dụ Hàm. Từ đây cô biết, “cái đùi gà” mà cô tìm kiếm bấy lâu nay chính là anh chàng Dương Lôi đẹp trai và lạnh lùng ấy.
Sau khi bị đo ván bởi “tiếng sét ái tình”, Tĩnh Chi hạ quyết tâm phải chinh phục bằng được Dương Lôi. Tuy nhiên, Trương Tĩnh Chi lại là người luôn nhốt mình trong sự thèm muốn bởi chính vỏ bọc “thục nữ” do cô xây dựng nên. Nói theo cách của cô bạn thân Tiêu Tiêu, “Cậu giả dối và nhu nhược, cậu sợ bị người khác từ chối thì sẽ mất mặt, sợ người khác sẽ coi thường nên đành giấu tình cảm trong lòng”. Vì vậy mà bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra khi cô vừa cố gắng che giấu bản chất con người thật của mình vừa phải tập tành “cưa cẩm” trong nỗ lực giữ gìn hình ảnh trong sáng, ngây thơ.
Song, cũng kể từ sau lần gặp Uông Dụ Hàm, cô luôn bị “phá công”. Hình ảnh thục nữ mà cô xây dựng suốt mười mấy năm đã bị sụp đổ tan tành trước anh ta, còn anh ta thì lúc nào cũng giữ vẻ lịch lãm, nho nhã, điềm đạm. Bởi vì Uông Dụ Hàm thì thừa biết “mặc dù vẻ ngoài của cô rất giống với một thục nữ, nhưng tôi biết là cô không phải như vậy. Vì thế tôi mới nảy sinh sự tò mò, muốn biết xem, dưới lớp áo ngoài kia là gì”. Từ đây, họ đối diện với nhau như nước với lửa.
Sau nhiều công sức, cuối cùng tình yêu mà cô dày công lập kế hoạch cũng thành công. Tuy nhiên, Dương Lôi đáp lại tình yêu của Tĩnh Chi bằng thái độ như chuyện phải thế và “chưa bao giờ nghĩ tới chuyện chủ động đến tìm”. Sau nhiều vấn đề xảy ra mà Tĩnh Chi không thể chia sẻ với Dương Lôi, cô đã hiểu được rằng nên yêu như thế nào và nên đón nhận tình yêu ra sao: cô chia tay Dương Lôi khi thấy anh chàng đã không thể dứt khoát với tình cũ. Trong khoảnh khắc đó, cô đã bộc lộ con người thật của mình trước Dương Lôi và nhận ra đó chính là điều cô mong muốn thể hiện nhất từ trước tới giờ. Và chỉ một người có thể hiểu cô và cô được là chính mình khi đối diện cùng lại là Uông Dụ Hàm. Sau bao nhiêu xung đột “cười ra nước mắt”, tình yêu nảy sinh lúc nào Tĩnh Chi cũng không rõ.
Ngược lại, cô bạn thân Tiêu Tiêu của Tĩnh Chi lại là một người phóng khoáng trong chuyện tình cảm. Tính cách này được hình thành khi mối tình đầu của cô chấm dứt trong đau khổ. Tiêu Tiêu yêu nhiều nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, “dù sao như thế vẫn còn tốt hơn là đánh mất trái tim mình”. Cô không còn tin vào đàn ông cho đến khi gặp chàng cảnh sát Tưởng Tư Thừa. Tình yêu đến với họ sau một nụ hôn thách đố. Tuy anh ngây thơ như một đứa trẻ, nhưng anh yêu cô “không cần biết đến quá khứ, chẳng cần nghĩ đến tương lai, chỉ cần biết hiện tại”, thế là đủ cho một trái tim đã mỏi mệt.
Còn cô em họ của Tĩnh Chi là Sở Dương thì vướng phải chuyện tình cảm với một người đàn ông lớn tuổi và trải đời – Phương Nghị. Phương Nghị là người đã kéo cô ra khỏi nỗi ám ảnh của quá khứ với một người bạn, người anh từ hồi “thanh mai, trúc mã’. Anh chấp nhận để cô bé “còn lông tơ” này ra đi để “xem rút cục thế nào là tình yêu” và chờ cô thực sự trưởng thành để trở về.
Tình yêu tồn tại trong “Bản sắc thục nữ” rất sắc nét: “Cuộc đời của con người vốn chẳng lấy gì làm dài, một phần ba dành để ngủ, một phần ba cho công việc, rồi thêm vào đó là những ngày sống mơ hồ, khó khăn lắm mới xác định rõ những mong muốn trong lòng, thì việc gì lại để cho tình yêu trôi đi mất trong khoảng thời gian quý báu còn lại?”
Xây dựng nên các nhân vật vô cùng sống động là thành công rất lớn của tác giả Tiên Chanh. Không có những lời thoại như trên phim, không có những âm mưu tranh giành quyết liệt, tất cả mọi diễn biến tình cảm diễn ra hết sức tự nhiên, “Bản sắc thục nữ” vang lên những âm thanh trong trẻo của đời sống thực. Những diễn biến hài hước, những câu thoại tươi vui là nhân tố làm nên sức hấp dẫn của một cuốn sách rất trẻ này.
Audio book Anh có thích nước Mĩ không
Link nghe audio + book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Anh-co-thich-nuoc--Mi-khong-558.html
Giới thiệu cuốn sách:
Trịnh Vy, 18 tuổi, có làn da trắng, đôi má hồng bầu bình tự nhận mình là Ngọc diện Tiểu Phi Long, một cô gái vô tư, cuộc sống dường như không có gì khiến cô phải buồn. Trịnh Vy quyết định thi vào Học viện Kiến trúc của thành phố G vì một lời hẹn ước với Lâm Tịnh – chàng trai sống cùng khu nhà tập thể với cô và hơn cô 5 tuổi. Từ khi còn rất nhỏ cô đã nói trước mặt mọi người là sẽ lấy Lâm Tịnh. 17 năm cô mải miết theo anh trên mọi con đường anh đi, đến cuối cùng cô tưởng như mình đã được ở gần anh sẽ không phải xa cách. Thật không ngờ, chuyện của người lớn – chuyện mẹ cô và cha anh đã từng yêu nhau đã khiến cho hai bên gia đình tan vỡ – Lâm Tịnh đã chọn con đường ra đi, sang Mỹ bỏ cô ở lại với bao câu hỏi ngổn ngang.
Cuộc sống trong trường đại học thú vị, những cô gái cùng phòng 402 kí túc xá với cô: Nguyễn Quản, Tiểu Bắc, Duy Quyên, Lục Nha, Trác Mỹ cũng có những cá tính, những chuyện riêng tư ấp ủ trong lòng. Sáu cô gái trở thành “Lục đại Thiên hậu” ở chốn “kinh đô hòa thượng”. Lâm Tịnh đã chọn con đường cho riêng mình, vậy Trịnh Vy cũng phải chọn cho mình lối đi không có anh. Trịnh Vy lao vào cuộc theo đuổi anh chàng Trần Hiếu Chính lạnh lùng khô khan, chỉ biết cắm đầu vào học. Tình yêu của cô đã được đền đáp, họ trở thành một đôi rất nổi tiếng trong trường đại học. Bốn năm đại học của cô trôi qua trong hạnh phúc của tình yêu, nhưng ông trời vốn ghét kẻ má hồng, một lần nữa nước Mỹ lại cướp đi người cô yêu. Sau những lời “tâm huyết” của người mẹ đã hy sinh cả một đời để nuôi mình khôn lớn, Trần Hiếu Chính quyết định đi Mỹ mà không cho Trịnh Vy một lời hẹn ước, cả cơ hội chờ đợi cũng không có.
Thời gian vẫn trôi, con người vẫn phải sống, Trịnh Vy mạnh mẽ tiếp tục bước tiếp con đường mình phải đi. Cô làm thư ký cho Giám đốc Công ty 2 trực thuộc Tập đoàn Kiến trúc Trung Quốc, trước kia cô nộp hồ sơ vào đây vì Trần Hiếu Chính cũng nộp hồ sơ. Nhưng nay không còn anh cô vẫn đi làm vì cô thấy đây là cơ hội cô có thể phát triển sự nghiệp. Dưới sự dìu dắt của Giám đốc Chu Cù, một Trịnh Vy sốc nổi, bốc đồng, bừa bãi đã trở thành thư ký Trịnh điềm đạm trong giao tiếp, cẩn trọng trong công việc. Cô Lý Chủ tịch Công đoàn của công ty đã giới thiệu cho cô rất nhiều chàng trai, cô nghĩ mình cũng nên tìm một người để nương tựa. Vậy là cô lao vào các cuộc hẹn hò, người thích cô thì cô không thích, mà người cô thích lại chẳng có tình cảm với cô, trước những chàng trai xa lạ cô luôn có một câu hỏi “kinh điển”: “Anh có thích nước Mỹ không?”
7 năm trôi qua từ khi Lâm Tịnh ra đi, Trịnh Vy tình cờ gặp lại anh trong đám cưới của Nguyễn Quản, một sự trùng hợp nữa thời gian đó Trần Hiếu Chính về nước trở thành trợ lý giám đốc của Công ty 2, anh trở thành đồng nghiệp, cấp trên của cô. Trong cô diễn ra sự giằng co đau đớn, giờ đây cô phải lựa chọn, một người là niềm mơ ước từ nhỏ, một tình cảm kéo dài 17 năm; một người là tình yêu nồng thắm, gắn bó những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi xuân. Cô có một ước nguyện là được cùng người mình yêu đến làng Vụ Nguyên, ở đó có cây hòe già đã chứng kiến sự gặp gỡ và chia ly mối tình đầu của mẹ cô. Cô cũng mong muốn cây hòe già cũng làm chứng cho tình yêu của cô, nhưng hai lần đến cô đều phải đi một mình, cô phát hiện ra rằng cây hòe già không phải là niềm mơ ước của riêng cô nữa. Dưới gốc cây hòe già đã có bao cuộc gặp gỡ cũng có bao cuộc chia ly, nó là dấu ấn tuổi xuân của bao người.
Cuối cùng người đàn ông mà cô chọn sẽ gắn bó suốt cuộc đời, người sẽ ở bên chăm sóc, bao bọc cho cô là Lâm Tịnh, niềm mơ ước 17 năm đã trở thành hiện thực.
Audio book Ai là của ai - Tiên Chanh
Link nghe audio +book miễn phí: http://vnaudiobook.com/audio-books-Ai-la-cua-ai-556.html
Giới thiệu cuốn sách:
“Ai là ai của ai” là câu chuyện của Viên Hỷ và Hà Thích, họ đã từng là một đôi tình nhân sinh viên yêu nhau say đắm, nhưng những hiểu lầm đã đẩy họ ra xa: Hà Thích theo gia đình sang Mỹ định cư, Viên Hỷ ở lại gánh vác gia đình với một ông anh trai bị thiểu năng trí tuệ. Và rồi mấy năm sau đó, cô đã gặp Bộ Hoài Vũ, một người đàn ông thành đạt, chín chắn, thâm trầm… Anh luôn lặng lẽ đi cạnh cô, chăm sóc cô và chờ đợi cô. Tưởng như Viên Hỷ và Bộ Hoài Vũ đã có thể đến được với nhau, nào ngờ Hà Thích đột ngột quay về tìm Viên Hỷ. Không chỉ có anh mà còn có Ella, bạn gái của Hà Thích khi còn học ở Mỹ… Viên Hỷ quay cuồng trong những rối rắm, lựa chọn, đến khi cô quyết định nhận lời cầu hôn của Hà Thích thì một bí mật kinh khủng bị hé lộ…
Giới thiệu cuốn sách:
“Ai là ai của ai” là câu chuyện của Viên Hỷ và Hà Thích, họ đã từng là một đôi tình nhân sinh viên yêu nhau say đắm, nhưng những hiểu lầm đã đẩy họ ra xa: Hà Thích theo gia đình sang Mỹ định cư, Viên Hỷ ở lại gánh vác gia đình với một ông anh trai bị thiểu năng trí tuệ. Và rồi mấy năm sau đó, cô đã gặp Bộ Hoài Vũ, một người đàn ông thành đạt, chín chắn, thâm trầm… Anh luôn lặng lẽ đi cạnh cô, chăm sóc cô và chờ đợi cô. Tưởng như Viên Hỷ và Bộ Hoài Vũ đã có thể đến được với nhau, nào ngờ Hà Thích đột ngột quay về tìm Viên Hỷ. Không chỉ có anh mà còn có Ella, bạn gái của Hà Thích khi còn học ở Mỹ… Viên Hỷ quay cuồng trong những rối rắm, lựa chọn, đến khi cô quyết định nhận lời cầu hôn của Hà Thích thì một bí mật kinh khủng bị hé lộ…
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)























